Ngày đầu con đi học bị điểm kém, cái mặt mếu máo và không cười. Thương lắm!
Chiều đi học về, thấy mặt Chũn Chĩn buồn thiu. Chào ông bà xong là cu cậu lủi thủi ra một góc nhà chơi với mấy cái đồ chơi quen thuộc. Ai cũng lấy làm lạ? Chũn Chĩn mới đi học lớp một tuần đầu tiên. Mấy ngày đầu đi học về ngày nào cũng thấy kể chuyện . Nào là bạn ngồi cạnh tên là gì? Hôm nay được ăn trưa như thế nào ….. vậy là hôm nay có chuyện gì khác rồi.
Từ hôm đi học, ngày nào về mọi người cũng hỏi. Ngày hôm nay được mấy điểm? Bé chỉ lắc đầu. Hôm nay cô giáo chưa chấm điểm. Hôm nay thì khác rồi. Hôm nay bé có điểm bài viết đầu tiên.
Mẹ lại gần hỏi: “Hôm nay con được điểm mấy ? ”. Chũn chĩn tay vừa nghịch đồ chơi, miệng lí nhí trả lời: “ Hôm nay con được bốn điểm ”. Nói mãi cu cậu mới chịu ra mở cặp để mang vở lại cho mẹ xem. Cu cậu xấu hổ, cũng biết là điểm xấu. Nhìn quyển vở được bốn điểm mà mẹ như sắp khóc. Chũn Chĩn mặt cũng như mếu: “ Con bị điểm kém mẹ có buồn không ? ”.
Hai mẹ con cùng ngồi kiểm tra lại cái bài viết và cùng nhau nhìn xem những chữ nào viết chưa đúng, chưa đẹp. Cái tay lần đầu cầm bút nên vẫn còn lóng ngóng lắm. Cầm chặt cái bút sao cho chắc, sao cho đúng để làm sao đưa được nét bút sao cho khéo quả là khó, nhất là đối với trẻ con.
Đành an ủi, động viên con lần sau cố gắng, phải tập viết nhiều hơn nữa thì chữ mới đẹp được. Nhìn bài viết đầu tiên cô giáo chấm mẹ cũng ngạc nhiên. Các con còn bé đi học, nhiều bỡ ngỡ. Cái bút, quyển sách còn chưa phân biệt rõ. Cô giáo chấm bài cũng không nới tay, bé đi học ngày đầu đã được điểm xấu. Lo lắng và buồn lắm. Lời phê của cô chẳng có lấy một lời : "Lần sau cần cố gắng hơn" động viên các con. Lớp một rất quan trọng, những ngày đầu của bé khi đến trường cần được cả cô và gia đình đặc biệt quan tâm.
Và thế là ngày nào hai mẹ con cũng cùng nhau tập viết. Thế mới biết được là gia đình cần thiết trong việc cùng con học tập quan trọng biết chừng nào. Cùng nhau tập viết, cùng nhau soạn sách vở, cùng nhau hoàn thành những bài cô giáo giảng.
Bảo Ngân
Theo afamily