Chắc các con rất ngạc nhiên khi đọc lá thư này và càng ngạc nhiên hơn khi người viết nó lại là bố. Nhưng đó là cách để bố có thể nói với các con những chuyện không tiện nói khi có mặt mẹ.
Các con chào đời khi cuộc sống của bố mẹ còn nhiều khó khăn, nhưng mẹ vẫn dành cho các con sự quan tâm tốt nhất có thể. Hồi nhỏ, hai chị em con hay ốm vặt, mỗi lần các con ốm là mẹ lo lắng, thức đêm thức hôm mà không một lời phàn nàn nào.
Ảnh: Gettyimages.com
Năm tháng qua đi, hai chị em con lớn lên lần lượt lập gia đình. Đó là lúc mà mẹ con đã có thể nghỉ ngơi - bố nghĩ vậy khi nhìn lại chặng đường nuôi con đầy gian nan của mẹ. Nhưng các con biết không, khoảng thời gian để mẹ có thể thư thái nghỉ ngơi thật ngắn ngủi. Từ khi chị em con lấy chồng, sinh con, mẹ con lại trở về thời kỳ "nuôi con mọn" như ngày xưa. Khi các con ở cữ, mẹ các con vẫn ngày hai bữa đón xe buýt đến thăm nom cháu, hai tay lỉnh kỉnh những đồ ăn thức uống cho con và trở về nhà ăn bữa cơm muộn mằn. Các con bận làm, mẹ lại đón các cháu về trông: cháu lớn, cháu bé cách nhau có một vài tuổi. Mẹ phải dậy từ 5g sáng nhóm bếp lò ninh xương, rồi lại lật đật ra chợ để mua những thứ gì tươi ngon nhất về nấu cho cháu. Bố biết, các con là mẹ, các con mong những điều tốt nhất cho con của mình, các con muốn con mình mỗi bữa mỗi món, nhưng sự cầu toàn đó vô tình đã khiến mẹ con thêm vất vả. Đó là chưa kể những hôm cháu ốm, phải ôm cháu đi rong để bón từng thìa nước cam, đến dăm ba phút chợp mắt bữa trưa mẹ còn không có. Cũng có lúc, mẹ quá tay quấy bột hơi mặn, cũng có khi mẹ sơ ý để cháu ngã, các con đều tỏ ý không vui, có khi buông những câu khiến mẹ các con chạnh lòng.
Đã thế, nhiều khi đang giữa bữa, các con lại gọi điện nhờ mẹ mua cho thứ nọ, thứ kia, thế là mẹ con lại vội vàng chạy ra chợ rồi lại vội vàng chạy về trông cháu. Nhiều hôm, vì những lý do khác nhau, các con ở cơ quan bấm máy về báo mẹ nấu thêm cơm cho vợ chồng các con, thế là mẹ lại thêm một lần vào bếp nấu nướng.
Bố biết các con không phải là những đứa con vô tâm. Ngày lễ, ngày Tết các con không quên mua biếu bố mẹ quà nọ, món kia, nhưng bố nghĩ đó chưa phải là tất cả sự quan tâm. Mẹ có tuổi rồi, mẹ cần được quan tâm nhiều hơn nữa, mà cái chính là mẹ cần được chia sẻ, được nghỉ ngơi. Bố nghĩ, các con phải biết cách "từ chối" lòng tốt của mẹ, hãy cố gắng tự thu xếp cuộc sống của mình, những khó khăn nào không thể khắc phục được, lúc đó hãy nhờ đến mẹ. Đó cũng là một cách yêu thương và quan tâm đến mẹ phải không?
Bố tin với tình yêu thương mẹ sẵn có, các con sẽ thể hiện được mình là những đứa con thực sự biết quan tâm đến mẹ, đúng lúc và đúng cách. Hẳn mẹ các con sẽ hạnh phúc lắm đấy!
Theo PN