Chiều nay, khi giữ cho đứa con trai hai tuổi tập đi trên chiếc xe đạp nhỏ, con lại bồi hồi nhớ đến chiếc xe đạp của ba. Ngày ấy, cách nay hơn 20 năm, ba mẹ dành dụm mãi mới mua được chiếc xe đạp đó, dù đã cũ kỹ nhưng với nhà mình nó là cả gia tài.
Hôm con nhận được kết quả đỗ cao trong kỳ thi hết cấp I, ba chở con đến quán cách nhà hơn năm cây số để thưởng cho con một tô phở. Đó là lần đầu tiên trong đời con được nếm mùi vị của món ăn "xa xỉ" này. Một lần con đi lãnh phần thưởng cuối năm học, ba đến đón con thì trời đã trưa, nắng đổ chang chang. Ba cọc cạch đạp xe chở con, mồ hôi nhễ nhại. Trên đường, ba con mình ghé vào quán nước mía. Đó có lẽ là ly nước ngon nhất, mát nhất mà con từng được uống!
Con nhớ có một lần nhân dịp lễ lớn, ba chở hai chị em con vào chơi hội chợ. Trên đường về, trời nổi cơn giông, mây đen kịt, gió tạt mạnh khiến chiếc xe đạp nghiêng ngả, ba cố sức đạp thật nhanh về nhà để tránh cơn mưa đang tới. Con nhìn hai bên đường thấy cây cối như đang chuyển động thành vòng chung quanh mình. Con vội hỏi: "Ba ơi, sao cây cối lại chạy thế hả ba?", ba bật cười, bảo: "Đó là do mình đi nhanh quá nên con cảm giác thế thôi, thực ra chúng ta đang chuyển động còn cây cối vẫn đứng yên con gái à!".
Chiếc xe đạp cũ, Làm mẹ, bo va con gai, chuyen gia dinh, tinh cam gia dinh, tinh cam cha con
Một đêm trời mưa lớn, kẻ trộm vào nhà mình lấy mất chiếc xe đạp. Cả nhà tiếc hùi hụi, mọi người chia nhau đi tìm với chút hy vọng mong manh. Mẹ bực bội, lầm bầm mãi cái thằng trộm nào vô tâm. Còn ba chỉ chép miệng: "Người đó chắc cũng khốn khổ lắm mới phải làm như thế, đừng trách họ làm chi".
Rồi nhà mình cũng mua được chiếc xe đạp khác, cứng cáp hơn. Con luôn mong đến chủ nhật để lại được ba chở đi trên chiếc xe đạp mới với bao niềm thích thú.
Ngày con lên thành phố thi đại học, ba chở con ra bến xe, dặn dò những điều cần thiết rồi đón xe cho con đi một mình chứ không cùng đi với con như ý muốn của mẹ. Con không bao giờ ngờ được đó là lần cuối cùng ba chở con đi trên chiếc xe đạp quen thuộc. Không lâu sau đó ba lâm bệnh nặng và vĩnh viễn ra đi.
Chiếc xe đạp cũ, Làm mẹ, bo va con gai, chuyen gia dinh, tinh cam gia dinh, tinh cam cha con
Con đi học xa, mỗi lần về thăm nhà, nhìn chiếc xe đạp cũ lòng nhớ ba khôn nguôi.
Con đi học xa, mỗi lần về thăm nhà, nhìn chiếc xe đạp cũ lòng nhớ ba khôn nguôi. Nhớ một đêm Giáng sinh rất lạnh, hai cha con rét run khi đi trên đường vì mặc mỗi tấm áo phong phanh. Ba đã bảo: "Con lạnh lắm phải không? Ôm ba cho ấm!". Con lại ngượng ngùng đặt hai tay lên lưng ba rồi chỉ dám áp nhẹ đầu vào lưng ba mà thôi. Mỗi lần nhớ lại con đã giận mình sao đã không thể xiết ba chặt hơn. Giờ ba đã đi xa, vòng tay ấm áp ấy, con không bao giờ thực hiện được...!
Con đã từng than vãn về cuộc sống, sao nhà mình quá nghèo, sao con phải mất ba quá sớm, sao đường đời của con quá nhiều lận đận... nhưng rồi con nhìn lại và vẫn thấy mình có nhiều may mắn. May mắn lớn nhất mà con luôn hãnh diện đó là con được là con gái của ba.
(Theo PNO)