Trên đường đi làm, đôi khi không phải cố ý, tôi thường hay ngó nghiêng, nghe ngóng xung quanh mỗi khi dừng đèn đỏ hoặc kẹt xe. Một lần, khi đang dừng ở đèn đỏ trên đường Trường Chinh, tôi dừng xe kế bên một người đàn ông đang chở con đi mẫu giáo.
Đứa bé đang cầm một hộp sữa tươi và vừa hút xong, cô bé quay lại hỏi: "Ba ơi, con uống xong sữa rồi, bỏ ở đâu hả ba?". Câu trả lời rất ngắn gọn: "Bỏ đại xuống đường đi con!". Và ngay lập tức hộp sữa bị vứt lăn lông lốc xuống đường. Đèn xanh, mọi người lại phóng đi, chỉ có hộp sữa nằm bẹp gí.
Một lần khác ở ngã tư Cộng Hòa - Tân Kỳ Tân Quý, một người mẹ đang đưa con đi học. Khi hai mẹ con đến giao lộ cũng là lúc đèn đỏ. Cậu bé chỉ kịp chỉ cho mẹ xem đèn đã đỏ thì bà mẹ đã rồ ga vượt luôn, luồn lách qua hai dòng xe giao nhau trước mặt để vượt qua phía bên kia. Tôi hình dung cậu bé ấy chắc đang rất phân vân xem những gì em học được là đúng hay điều mẹ em làm là đúng, vì hình như không chỉ có mẹ em vượt đèn đỏ!
Công ty tôi làm gần một nhà trẻ trên đường Bà Huyện Thanh Quan, và nhà trẻ nằm cách giao lộ Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Thị Minh Khai chừng 50m. Nhiều phụ huynh chọn cách quẹo từ Nguyễn Thị Minh Khai vào Bà Huyện Thanh Quan, nghĩa là chạy ngược chiều để không phải đi đường vòng. Và dĩ nhiên, những đứa trẻ ngồi trên những chiếc xe chạy ngược chiều ấy sẽ mặc nhiên hiểu rằng đi ngược chiều là chuyện bình thường!
Tuy nhiên, cũng có một lần tôi thấy nhẹ lòng khi dừng xe ở ngã tư Nguyễn Văn Giai - Mai Thị Lựu, và dừng cạnh xe của người phụ nữ trẻ với một bé gái rất kháu khỉnh. Cách khoảng vài mét có một xe rác đang lấy rác, mùi khá khó chịu. Cô bé đưa tay lên bịt mũi và kêu lên: "Hôi quá mẹ ơi!".
Tôi và vài người đứng xung quanh nhìn cô bé. Người phụ nữ ấy nhẹ nhàng giải thích: "Đó là những người dọn dẹp vệ sinh đó con, nhờ họ mà thành phố mình sạch đẹp, nên con đừng có kêu người ta hôi. Các cô chú sẽ buồn lắm, con biết không?". Chỉ vậy thôi mà cô bé vui vẻ bỏ tay ra...
Cũng là dạy con mà sao mỗi người một cách nhỉ!
Theo Tuổi Trẻ