Cây ngô là loại cây lương thực quen thuộc của người dân quê tôi. Trong tiết trời lạnh giá của mùa đông, vừa kể chuyện vừa chờ ngô chín, cảm giác thật thú vị. Mẹ vẫn thường bảo chúng tôi uống nước ngô luộc vì nó bổ và mát. Nhưng món mà tôi nhớ nhất là món cháo ngô giản dị của mẹ.
Thường khi thu hoạch thì ngô trên đồng đã già, hạt ngô cứng và vàng đỏ. Những bắp ngô được bóc, bào hạt và được phơi dưới nắng độ ba đến năm ngày. Sau đó hạt ngô được mang đến máy xay. Mỗi lần xay ngô về mẹ thường nấu cháo ngô. Mẹ đổ ngô xay lên chiếc dần có lỗ nhỏ li ti, hai tay cầm hai bên xoay tròn nhẹ nhàng cho bột mịn của nó đều đều rơi xuống. Mẹ lặp lại công đoạn ấy thêm một lần nữa từ số bột ngô dần lần đầu, như thế sẽ có được chỗ bột ngô mịn nhất.
Bắc nồi nước lên bếp, đun một lát cho ấm nước là bắt đầu bỏ bột ngô vào và dùng đôi đũa cái quậy đều tay. Phải bỏ ngay khi nước mới âm ấm, nếu để nước sôi, bột bị vón cục, nồi cháo sẽ mất hẳn vị ngon. Phải quậy đều tay để lửa không làm cháy đáy nồi khiến cháo không thơm. Sau đó nêm muối và một ít bột ngọt cho vừa miệng, quậy cho đến khi sôi và bột ngô nở đặc sánh lại thì nhấc xuống. Công đoạn tiếp theo mẹ thường làm là cho mỡ heo vào chảo đun nóng, đổ hành vào phi thơm vàng. Sau đó mẹ trút cả chỗ hành ấy vào nồi cháo ngô quậy lên lần nữa rồi bảo chị em tôi sắp chén, múc cho mỗi đứa một chén ăn ngay. Phần còn lại mẹ tiếp tục múc đổ ra chén cho nguội. Chị em tôi cứ vừa ăn vừa thổi, những muỗng cháo thơm ngọt cứ làm tôi nhớ mãi.
Món cháo ấy khi để nguội lại có vị riêng. Nó sẽ đóng đông và có một lớp màng vàng ruộm bao trên bề mặt. Chỉ cần dùng mấy ngón tay xoay nhẹ một vòng, nó sẽ long ra khỏi chén một cách dễ dàng. Chị em tôi rất thích món "bánh" này.
Theo thời gian, tôi xa nhà đi học rồi đi làm, được ăn nhiều món ăn ngon lạ. Quê hương cũng thay đổi nhiều, không còn cảnh thiếu thốn, không phải ăn cơm khoai cơm sắn hay cháo ngô như trước nữa. Thế nhưng, dù dòng đời có cuốn trôi bao thứ thì với tôi, nồi cháo ngô nóng hổi vẫn mãi in hằn trong miền nhớ, nó luôn nhắc nhở tôi về một thời nghèo khó mà chan chứa yêu thương.
Theo Báo Phụ Nữ