Cảm xúc mầm non
   “Cám ơn con, người thầy giáo nghiêm khắc của mẹ!”
 

Ngày cuối tuần, mẹ mới có một chút thời gian rảnh để nghỉ ngơi, để ngẫm xem một tuần đã trôi qua như thế nào.

Mẹ vẫn nhớ như in buổi chiều hôm trước đi làm về mệt mỏi, mẹ cáu với bà nội. Bà ở quê lên, chưa dùng bếp ga bao giờ. Nấu cơm từ buổi trưa, bà tắt bếp chưa đúng kiểu. Ga hở và xì ra đến tận lúc mẹ đi làm về. Xót của, mẹ đã nóng nảy: "Thế này bao nhiêu tiền ga cho đủ?".

Con đã nhanh nhảu nói với mẹ: "Đừng mắng bà mẹ ơi. Mẹ vẫn dạy không được cáu giận với nhưng người lớn tuổi hơn cơ mà". Dù đang bực mình lắm, mẹ cũng bật cười và xấu hổ vì mình đã sai. Mẹ đã bao lần dậy con, không được quyền cau có, nổi giận hay nói trống không với người lớn tuổi hơn. Bố cũng từng đánh đòn con chỉ vì con dám nhại lời của mẹ.

Thế mà chính mẹ lại quát bà, không làm gương cho con chút nào cả. Cám ơn con đã nhắc nhở thay vì bắt chước mẹ.

Mẹ vẫn dạy con: "Không được lấy đồ, sử dụng đồ của người khác nếu như người đó không biết hoặc chưa đồng ý". Thế mà hàng ngày, mẹ vẫn mang lỉnh kỉnh các thứ ở cơ quan về nhà mình, chỉ là tập giấy, hộp ghim, cái kéo, túi nilon thôi. Con chỉ hỏi: "Mẹ mang về, chú bảo vệ có biết không ạ? Ai cũng được mang về nhà nhiều thế này hả mẹ?".

Hóa ra mẹ dạy con một đằng, lại thực hiện một nẻo con nhỉ. Mẹ đã không ý thức được mình chính là người thường xuyên lấy đồ của cơ quan mang về nhà dùng một cách vô tội vạ. Như thế cũng là lấy đồ dùng của người khác mà chưa hỏi ý kiến. Nếu không có con nhắc nhở, chắc mẹ sẽ không thể bỏ được tật xấu đó đi.

Cám ơn con đã nhắc nhở mẹ...

Mẹ đã từng kể cho con nghe câu chuyện "Bàn tay có nụ hôn". Con vẫn nhớ như in trong câu chuyện có một bạn giống con sắp đi mẫu giáo. Mẹ bạn ấy muốn con mình luôn tự tin, đã hôn lên tay của bạn ấy và dặn rằng: "Điều kỳ diệu nhất khi con rửa bàn tay mình, nụ hôn này sẽ không hề mất đi, giống như tình yêu thương của mẹ sẽ mãi ở bên cạnh con, kể cả khi con đến trường học mà không có mẹ ở bên cạnh".

Mỗi sáng mẹ đưa con tới trường, trước khi vào lớp, con lại chìa bàn tay ra và nói: "Mẹ hôn tay con đi". Mẹ ngớ người vì không hiểu chuyện gì. Con đã phải nhắc mẹ về câu chuyện đó. Mẹ chỉ biết đọc sách, kể chuyện cho con nghe như một cái máy mà chẳng nhớ phải áp dụng thế nào trong thực tế thế nào. Cám ơn con đã nhắc mẹ về một kinh nghiệm sống.

Mẹ còn muốn và phải cám ơn con nhiều lắm. Cám ơn con rất ngoan, nghe lời bố mẹ. Cám ơn những nụ cười của con đã giúp mẹ vượt qua khó khăn trong cuộc sống...

Hơn tất cả, mẹ muốn cám ơn con vì con chính là người thầy giáo bé nhỏ, thơ ngây nhưng cực kỳ "nghiêm khắc" của mẹ. Bởi có những điều nếu con không nhắc, mẹ đã không thể nhận ra và kịp sửa chữa sai lầm.

Mẹ của con
Theo afamily

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Hai chị em con phải thương yêu nhau nhé! (24/2)
 Cùng bé yêu khai bút sau giao thừa (22/2)
 "Mẹ toàn trốn nợ con thôi!" (15/2)
 Tết con nhà giàu và Tết con nhà nghèo (13/2)
 “Lì xì Tết” thế nào cho các cô giáo của con? (11/2)
 Sau này con lớn... (8/2)
 Yêu trẻ (5/2)
 Bố phải "ngoan" (3/2)
 Mặc quần áo (1/2)
 "Chỉ tại mẹ tham..." (27/1)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i