"Mừng ngày Tết trên khắp quê ta,
Ngàn hoa thơm khoe sắc xinh tươi.
Đàn em thơ khoe áo mới,
Chạy tung tăng vui pháo hoa..."
Ngày nào cũng nghe bài này trên ti vi quảng cáo, thế là tớ biết Tết rồi đấy. Ai mà chẳng thích Tết cơ chứ. Ngàn hoa, đất trời, vạn vật, tất thảy đều reo mừng khi Tết đến, Xuân về.
Mẹ rất là hay ca thán rằng Tết chỉ tổ mệt và tốn tiền. Nhưng mà nghi là mẹ nói dối lắm, vì là bao nhiêu năm rồi, Tết nào mẹ cũng cười tươi, chẳng cáu gắt như mọi bận đi làm về, tớ có lười một tẹo mẹ cũng chẳng la, tớ đi chơi nhiều mẹ cũng chỉ nói nhẹ nhàng, tớ không ăn mẹ cũng cười khì, tóm lại, Tết là tuyệt nhất.
Cả nhà được nghỉ nhé, rồi trời lạnh thế lại được ngủ cùng với nhau, tớ toàn được nằm giữa, còn gì thích bằng!
Tết thì thích như thế, kể bao nhiêu cái hay cũng không hết đâu. Nhưng mà, có một thứ làm tớ ỉu xìu xìu ấy, đó là mẹ toàn trốn nợ tớ thôi.
Chuyện là thế này, tớ bé nhất nhà, lại ngoan và học giỏi nữa (mọi người nói thế đấy nhé!), nên đi đâu cũng được các cô, các bác, các chú mừng tuổi nhiều đồng rất đẹp, màu đỏ, màu xanh, màu nâu. Mà nhất là các bác nhà tớ, chị gái của mẹ ấy, toàn mừng tuổi tớ 500 nghìn thôi. Các bác mà đưa, thể nào mẹ cũng thốt lên: Sao các bác cho cháu nhiều thế!
Thế là tớ biết thừa, 500 nghìn là lớn lắm. Chắc phải mua được cả một cái xe máy cơ.
Các bác mừng xong dặn tớ phải giữ cẩn thận, thì mẹ bảo ngay: Thôi đưa mẹ giữ cho, con hay chạy chơi, nóng lại vứt áo đâu đó mất mất.
Tớ nghe rất là bùi tai, cứ ai mừng tờ to to là tớ đưa ngay cho mẹ cất hộ.
Cứ có tiền lì xì là cơn đưa mẹ giữ hộ ngay
Mấy hôm gần hết ngày nghỉ chuẩn bị đi học, từ màu xanh, màu đỏ, màu nâu, từ to đến bé mẹ đều đòi giữ hộ hết. Mẹ bảo bỏ vào lợn đất, rồi khi nào lớn mẹ sẽ trả hết cho.
Mẹ để lại cho mấy tờ có con voi, rồi bảo: con mang mấy tờ này lên lớp mừng tuổi các bạn này.
Tớ còn cẩn thận ghi luôn giấy nợ: Mẹ Hoa cầm hộ con tiền năm con Heo
Năm thì: Tiền năm con Chuột mẹ Hoa cất hộ nhé rồi nhét trong lợn đất luôn.
Hè năm nay, mẹ bảo lợn đất no rồi, mẹ đập ra cộng xem tớ được bao nhiêu tiền mừng tuổi. Tớ với mẹ đếm mãi được những ba triệu cơ.
Mẹ lại điệp khúc: Mẹ giữ hộ nhé, để xem Tết năm nay con có ngoan không, có được nhiều tiền mừng tuổi không thì mẹ trả luôn nhé!
Ôi, ba triệu cơ mà, tớ muốn lấy ngay để mua ô tô ấy. Bố tớ học lái xe rồi mà nhà tớ chưa có xe để đi chơi Tết. Chán mẹ quá, toàn bảo tớ còn bé chẳng chịu đưa tiền cho tớ giữ gì cả.
Lại sắp đến Tết có bác Hổ trên lịch rồi, bao giờ mẹ mới chịu trả nợ cho tớ thôi.
Kachiusa
Theo afamily