Đã bao giờ bạn cảm nhận được đôi bàn tay bé xíu của con mình chạm vào đôi má và lau những giọt nước mắt cho bạn chưa? Con đã nói '' Mẹ khóc à''.
Con đã được 3 tuổi rồi và con cũng cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn. Con biết thế nào là khóc, thế nào là nụ cười.
Vào một ngày mưa, ngày đó cũng như bao ngày khác, nhưng ngày đó sao đặc biệt vậy mà tôi không sao quên nổi. Nhìn các con nô đùa mà cảm thấy vui lắm, vậy là công sức của mình bỏ ra bấy lâu nay cũng được đền đáp. Nhưng bỗng đôi bàn tay bé xíu của con ôm lấy mặt mẹ và nói:
- Mẹ ơi! Mẹ khóc ah?
- Không mẹ không khóc
- Sao mắt mẹ ướt vậy, con lau cho mẹ nhé.?
- Uhm, con lau đi.
- Mẹ đừng khóc nữa nhé.
Rồi con gục đầu vào vòng tay của mẹ, có phải con biết mẹ đang buồn không? Mẹ khóc, khóc vì cái gì? Khóc vì mãi mà mẹ không vun vén được cho gia đình tròn trịa, sao mãi gia đình bé xíu của mẹ cứ vỡ ra, vỡ ra.
Mẹ sẽ cố gắng không khóc nữa, và mẹ sẽ không bao giờ để đôi bàn tay bé xíu của con phải lau những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má mẹ nữa đâu.
Mẹ yêu các con.!.
Cảm giác đó không thể diễn tả nổi? Buồn lắm.
Theo VnExpress