Mang thai và sinh đẻ
   Con tôi được sinh ra ở tuần 24
 

Sau 2 lần sảy thai, Emma đặt tất cả hi vọng của mình vào lần mang thai thứ 3. Sau đó cô ấy bị vỡ nước ối sớm hơn 3 tháng.

Emma Smith, 21 tuổi, sống tại Wrexham, miền Bắc xứ Wales, với ông xã Dean Davies, 22 tuổi và con gái Jasmine, 11 tháng tuổi.

Một cảm xúc lẫn lộn dâng trào trong tôi khi tôi thấy vạch báo hiệu xuất hiện trên que thử thai - tôi quả quyết như thế! Tôi đã bị trễ kinh, nhưng đã từng bị sảy thai hai lần liên tiếp, cho nên tôi không muốn đặt hy vọng nữa.

Bốn tháng đầu tiên thật khó khăn. Ở tuần 6, tuần 12 và tuần 15, tôi bị chảy máu nặng. Mỗi lần như vậy tôi cảm thấy sợ khủng khiếp, sợ mất đứa con của mình, nhưng siêu âm cho thấy mọi thứ trông có vẻ bình thường. Lý do chảy máu là một điều bí ẩn nhưng mỗi lần tôi thấy con của mình trên màn hình, tôi cảm thấy an tâm.

Tôi bắt đầu tin lần mang thai này mình sẽ được một em bé khoẻ mạnh. Nhưng sau đó, ở tháng thứ 6, Dean và tôi lên xe buýt đi đến Chester, nơi anh ấy làm việc. Bất ngờ tôi gập đôi người vì đau bụng dữ dội. Nhưng tôi không nghĩ rằng đó là đau đẻ, chuyện đó có thể không xảy ra và tôi đã bình tĩnh.

Sáng hôm sau, tôi đang ngồi trên bồn cầu, có gì đó vọt ra. Tôi đã bị vỡ nước ối. Tôi chỉ mang thai 24 tuần và cảm thấy sợ.

Dean gọi xe cứu thương và chúng tôi đã vội vã đến bệnh viện địa phương. Ở đó siêu âm cho thấy tôi đã bị vỡ nước ối. Nhưng họ không thể nói cho tôi biết khi nào tôi sinh - có thể là vài giờ, vài ngày hoặc thậm chí một vài tuần nếu đứa bé tự điều chỉnh phù hợp và tăng thêm nước làm cho bé có thể sống sót trong tử cung lâu hơn. Sau hai lần sảy thai, điều đó thật khủng khiếp khi nghĩ rằng tôi cũng có thể mất đứa thứ ba.

Vài ngày tiếp theo tôi đã bớt đau. Tôi đã không còn đau khủng khiếp nữa. Sau hai ngày tôi đã được chuyển đến một bệnh viện khác vì Phòng Chăm Sóc Trẻ Đặc Biệt tại bệnh viện địa phương của tôi đã đầy người.

Một trong những vị bác sĩ đã cảnh báo với tôi rằng cơ hội sống sót của con tôi không đến 40%. Họ tiêm thuốc steroid cho tôi để bảo vệ phổi của bé, nhưng có vẻ loại thuốc này phản tác dụng đối với chúng tôi.

Cuối cùng, sau bốn ngày đau đẻ, bác sĩ quyết định dùng thuốc giục đẻ cho tôi khi con tôi trở nên kiệt sức. Tôi đã được giảm đau vì các cơn co thắt không thể chịu đựng nổi. Nhân viên y tế bất ngờ đến phòng sinh để chuẩn bị cho việc sinh đẻ của tôi và ba tiếng đồng hồ sau khi được dùng thuốc giục đẻ, tôi sinh con ra tự nhiên - đó là một bé gái.

Bé Jasmine không thở được, vì vậy bé được lấy nhanh khỏi tôi. Đầu của bé to bằng một trái táo, chân của bé chỉ dài chừng ngón tay giữa của tôi và mí mắt của bé khép.

Cảm xúc của tôi hụt hẩng - mới đây con tôi còn ở đó và sau đó bé đã đi. Tôi nằm ở đó một mình trong khi Dean đến Phòng Chăm Sóc Đặc Biệt. Khi anh ấy trở lại, anh ấy đã nói cho tôi biết bé chỉ cân nặng 1lb 10 oz. (khoảng 500gr)

Buổi tối đó, tôi đi gặp con mình trong lồng nuôi cho trẻ sinh non. Chân và cánh tay của bé gắn liền với các sợi dây và máy thở trong miệng. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy các ống và kim bên trong và ngoài cơ thể nhỏ xíu của bé.

Bác sĩ nói cho tôi biết vài ngày đầu thì rất nghiêm trọng. Tôi đã trải qua nhiều giờ để ngồi cầu nguyện cạnh lồng nuôi cho trẻ sinh non của Jasmine. Trong đêm, tôi cứ bị đánh thức, hoảng sợ vì cái điều khủng khiếp đã xảy ra. Nhưng sau một tuần, các bác sĩ đã nói rằng bé đang ổn. Tôi không cần ở lại trong bệnh viện. Vì vậy tôi được cho về. Nhưng nhà của chúng tôi cách 40 dặm. May mắn thay, bà của Dean sống gần bệnh viện, vì vậy tôi đã chuyển đến nhà bà.

Hàng ngày tôi ngồi cạnh lồng nuôi cho trẻ sinh non của Jasmine. Tôi rất muốn ôm bé nhưng lúc này bé dễ bị tổn thương
Bốn tuần tiếp theo thật quá căng thẳng. Dean phải đi làm lại và tôi cảm thấy cô đơn. Hàng ngày, tôi đến bệnh viện và ngồi với Jasmine, nắm bàn tay bé, hi vọng một phép màu. Điều tồi tệ nhất là mỗi tối phải nói lời tạm biệt. Tôi rất muốn đón bé, nhưng bé vừa mới bị tổn thương. Bé rất nhỏ xíu. Nhưng sau chín ngày, tôi được phép ôm bé.

Vào tuần thứ tư, Jasmine đã khoẻ để được chuyển về bệnh viện của chúng tôi. Chúng tôi nghĩ mọi thứ đang tốt đẹp, nhưng sau đó bác sĩ đã phát hiện ra Jasmine có một tiếng động bất thường ở tim và cần được giải phẫu tại bệnh viện ở Liverpool. Bé đã được đăng ký cho ca mổ vào tuần sau.

Tôi cuống lên khi họ đưa bé vào phòng mổ. Bé vẫn cân nặng nhỏ hơn 2lb, và tôi vô cùng sợ rằng bé sẽ không qua khỏi ca mổ. Nhưng may mắn thay ca mổ diễn ra theo kế hoạch.

Từ lúc đó, Jasmine có vẻ khoẻ lên theo từng ngày. Vào tuần thứ sáu, lần đầu tiên bé đã tự thở. Ở tuần thứ bảy, tôi được biết tôi có thể đón bé bất cứ khi nào tôi muốn - cuối cùng chúng tôi có thể bên nhau. Vào tuần 13 bé ăn uống tốt và bác sĩ đã nói chúng tôi có thể đón bé về nhà.

Nhưng ba ngày sau khi về nhà, Jasmine bị mắc bệnh viêm phế quản. Bé chuyển sang tái mét và đang khó thở. Chúng tôi vội đưa bé đến bệnh viện, ở đó họ cho bé thở bằng máy trước khi chuyển bé sang bệnh viện chuyên khoa ở Birmingham.

May mắn thay, bé đã tiếp tục chiến đấu. Sau sáu ngày, chúng tôi đưa bé về nhà lần nữa. Bé thở bằng khí ôxy thông qua ngạnh mũi, nhưng trọng lượng của bé lên tới 7lb và chúng tôi có thể làm những việc bình thường, như là đến thăm gia đình.

Jasmine lúc này là 11 tháng và cân nặng 12lb. Bác sĩ hết sức ngạc nhiên về sự tiến bộ của bé. Việc ra đời khó khăn đã làm cho bé mắc căn bệnh phổi mãn tính nên phải nhờ vào máy thở, mặc dù hy vọng không còn nhiều. Hệ miễn dịch của bé yếu nên bé dễ nhiễm bệnh như là bệnh cảm. Bé còn không nghe được tai phải nhưng bác sĩ nói điều này có thể trở lại bình thường.

Năm vừa qua là một sự thay đổi thất thường, nhưng Dean và tôi không có sự quan tâm nào khác ngoại trừ sức khoẻ của Jasmine. Bây giờ chúng tôi đang mong ăn mừng sinh nhật đầu tiên của Jasmine và nâng cốc chúc mừng ngày bé ra đời không còn xa nữa.

VỀ CÁC TRẺ SINH NON
• Một số ít trong số 1000 trẻ được sinh ra trước 24 tuần. Khoảng 2.5% được sinh ra giữa 29 và 34 tuần, và hầu như 10% giữa 35 đến 37 tuần.
• Trẻ được sinh ra ở tuần thứ 23 có 17% cơ hội sống sót. Vào tuần thứ 24 chúng có 39% cơ hội sống sót và vào tuần thứ 25 thì có 50% cơ hội sống sót.
• Theo nghiên cứu bởi Bliss, trẻ mồ côi sinh non, 49% trẻ em sống sót được sinh ra trước 26 tuần không có ốm đau bệnh tật. Tuy nhiên, 24% bị tàn tật nhẹ và hơn 24% bị tàn tật nặng.
• Để có lời khuyên, hãy liên lạc với Bliss (bliss.org.uk, 0500 618140) hoặc hội từ thiện dành cho trẻ của Tommy
( tommys.org, 0870 777 3060 ).

Thanh Tuyền mamnon.com
Theo Pregnancy & birth, Sep. 2008

 

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Bà mẹ sợ mang bầu (9/6)
 Những bí mật của bà mẹ trẻ (8/6)
 Đời sống bí ẩn của đứa trẻ chưa ra đời (8/6)
 Thư gởi Tessa/ Tâm sự của những người mẹ (5/6)
 Nữ hộ sinh tư vấn (5/6)
 “Tôi đã sinh con trong xe cứu thương” (4/6)
 Những ông bố mê con gái (4/6)
 Mối nguy khi bà bầu thích nằm nhiều (2/6)
 Nguyên nhân gây ra máu (2/6)
 Bổ sung vitamin D: Nếu tắm nắng không ăn thua… (1/6)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i