|
ảnh mang tính chất minh họa |
Từ ngày con biết nhận thức, mẹ bắt bố phải nghiêm túc, gương mẫu, nào không được nói tục, không được vứt tất, quần áo bừa bãi; lên giường phải rửa chân. Gì bố cũng làm được nhưng riêng cái vụ không đánh bài trước mặt con thì bố chưa thể.
3 năm ngày cưới, quyết định trọng đại cho lễ kỷ niệm là Tuấn Đạt đi nhà trẻ. Từ hôm nay, Tuấn Đạt là học sinh trường mầm non Sơn Ca, biên chế về lớp mẫu giáo bé.
Việc chọn trường cho con cũng là vấn đề. Vợ cứ bảo "chạy' cho con vào trường B., ăn uống sẽ đảm bảo và ít tiền hơn, nhưng mình quyết ngay: Trường tư thục. Cơ chế bây giờ không nhất thiết phải công lập, đắt hơn một chút cũng chẳng sao. Sau vụ "bảo mẫu" ở Đồng Nai, chắc chẳng cô nào còn dám đánh cháu, mà Tuấn Đạt biết nói rồi, nên có gì sẽ mách.
Trường cách nhà 200 m, tiện cho việc đưa đón. Nếu bố mẹ có về muộn cũng đã có cậu, dì hay bà giúp việc đến đón; không phải lo ngại về việc tắc đường hay an toàn giao thông.
Gần đây, vào buổi tối, Tuấn Đạt thường kéo bố ra khỏi gường xuống chơi cùng. Dù muốn dù không, mình cũng miễn cưỡng tham gia. Thế mới biết con cần có bạn và giao tiếp. Về khoản nói thì thôi rồi, ong cả đầu, cái gì cũng hỏi...
Từ ngày con biết nhận thức, mẹ bắt bố phải nghiêm túc, gương mẫu để con không bắt chước theo. Bố không được nói tục, không được vứt tất, quần áo, tăm bừa bãi; lên gường phải rửa chân; phải đi ngủ đúng giờ để đảm bảo sức khoẻ cho con...
Về cơ bản, những gì mẹ yêu cầu, bố đều đáp ứng được. Ví như đi ngủ sớm với con mà không được chat với các cô, bố có thể làm được. Không vứt tăm và khạc nhổ bừa bãi, bố làm được. Nhưng riêng cái vụ không được đánh bài trước mặt con là bố chưa thể. Kể ra con cũng khá thông minh, mới có hơn 2 tuổi mà thuộc gần hết 52 quân bài, quả là rất tiềm năng.
Con thân yêu!
Ngày đầu tiên con đến trường, bố mẹ có nhiều lo lắng. Có thể hôm nay con trở về nhà với một vài vết cào, vết xước trên mặt... Cũng có thể một vài hôm nữa, con sẽ mắc bệnh từ các bạn cùng lớp; hoặc do phải chấp hành nội quy của lớp, con sẽ không thoải mái... Bố mẹ đã tiên liệu những điều ấy và chấp nhận tất cả. Chỉ có hoà nhập với môi trường mới, con mới trưởng thành. Bố hy vọng, con sẽ chiến đấu và trụ lại được, hãy sống trung thực, tự trọng con nhé.
Đêm qua, bố không ngủ được, cứ chống cằm ngắm nhìn gương mặt con. Càng nhìn con, bố càng thấy con đáng yêu vô cùng. Từ hôm nay, con sẽ thuộc nhiều bài hát. Và thay vì mỗi khi bố trở về nhà, con chạy ào ra hét ầm lên: "Bố đã về", thì con sẽ chờ bố ở cửa nhà trẻ mỗi khi tan tầm. Bố con mình sẽ cùng nhau ra hồ đi dạo, con nhé.
Sáng nay, bố tưởng con sẽ khóc, sẽ đòi theo bố mẹ. Nhưng không, con nhanh chóng chơi cùng với các bạn, còn chào tạm biệt bố mẹ. Mẹ con rớm rớm nước mắt, thậm chí khi ra khỏi cổng nhà trẻ còn chạy lại xin số điện thoại của cô giáo
Con đi nhà trẻ, mẹ sắp sinh em bé, có nghĩa là bố sẽ phải từ bỏ những cuộc nhậu, tạm xa rời sân cầu lông mỗi khi chiều tà và rất nhiều điều thú vị, đam mê khác của bố. Nhưng tất cả sẽ vì con, con trai yêu ạ.
Chúc con may mắn, tự tin, vững chãi.
Theo chametainang.net