Các bài Blog
   Mẹ và Con - chúng ta có thể là bạn?
 

"Mẹ ơi! Hôm qua chị Mi kể, có một chị học lớp 8 ở trường chị ý có thai mẹ ạ!". Vẻ mặt non nớt của con trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết. "Mẹ không cho đó là việc làm xấu, chỉ có điều thời điểm này không phù hợp thôi con ạ. Con biết không, để có cuộc sống bây giờ ngay từ khi bằng các con, mẹ luôn phải cố gắng học hành. Vì thế mẹ nghĩ, ở tuổi các con nên học cho thật tốt thay vì làm việc của những phụ nữ đã ở tuổi trưởng thành...."

Trả lời thế nhưng mẹ vẫn không dám chắc cách nói của mình là đúng. Mẹ chỉ hy vọng mình đã không sai và với con, mẹ sẽ trở thành người bạn. Mẹ ước: "Con đừng bao giờ giấu mẹ điều gì". Vấn đề của con nhiều lúc làm mẹ khó trả lời vì các con bây giờ "hiểu biết" hơn xưa nhiều quá, nhưng mẹ vẫn muốn đồng hành cùng suy nghĩ của con. Cũng vì thế với con, mẹ không thể mượn cách dạy dỗ của ông bà ngày xưa. Nhưng mẹ đang lúng túng, và có lúc bất lực.

Mẹ đã luôn cố nhớ lại xem thủa như các con bây giờ mẹ thương nghĩ những gì. Mẹ muốn tránh cư xử với con những điều xưa mình không thích. Nhưng mẹ lại rơi vào bế tắc vì những điều các con nghĩ bây giờ chẳng giống mẹ ngày xưa. Sự bất đồng ngôn ngữ giữa thế hệ những người như mẹ và con đã nhanh chóng đào một hố sâu ngăn cách. Càng muốn gần thực tế càng đẩy mẹ ra xa. Có những điều tưởng chừng đơn giản thế đã có lúc thật khó khăn với mẹ...

"Con không thích mặc cái váy ý đâu!" "Con nhiều chuyện quá! Sáng nào đi học cũng chỉ quanh chuyện áo với quần". Thế là con khóc. "Mẹ ơi! Con thấy khó chịu quá! Con không ăn cơm đâu!". "Sao lúc chơi chẳng thấy kêu khó chịu, cứ tới bữa ăn là con lại mệt? ". "Hôm nay con được mấy điểm?". "...9 trừ ạ!" "Sao lại thế, chắc làm bài xong con không soát lại bài chứ gì?". Con nhìn mẹ, cúi mặt, im lặng... Lý do cho những trận đòn thật "đơn giản" - theo cách nghĩ của mẹ - sự im lặng của con. Mẹ tự tin "Yêu cho roi cho vọt - Ghét cho ngọt cho bùi" sẽ khiến con mở miệng. Nhưng không, sự câm lặng ấy lại càng khiến mẹ tìm đến roi vọt nhiều hơn.

Rồi không biết tự bao giờ, ít nghe thấy con gọi "Mẹ ơi!". ÿnh mắt nhìn mẹ cũng trở nên xa lạ. Và hình như, những thứ mẹ "muốn" lại dần tệ hơn trước. Nhưng sự "ngoan cố" không để mẹ dễ dàng tin mình thất bại. Song con ơi, có một điều mẹ rõ hơn ai hết dù luôn tự dối lòng rằng mẹ rất muốn ôm con như ngày nào con mới chào đời nhưng con không dễ sà vào lòng mẹ nữa. Đến lượt mình, mẹ hỏi "Vì sao?"...

Cuộc sống không dừng lại. Nó tiếp tục cuốn mẹ đi cùng những bế tắc trong tâm hồn. Mẹ bắt đầu thấy ... cô đơn. Và mẹ sẽ sung sướng biết nhường nào nếu lại được nghe hai tiếng: "Mẹ ơi!" và líu lo kể chuyện. Con đâu biết rằng, không phải con mà chính mẹ mới là người đang "chịu đựng"!

Đến một ngày. Trong quán ăn, mẹ bắt gặp ánh mắt thèm thuồng của con khi nghe một người phụ nữ (không phải mẹ) đang nói chuyện với con mình. Họ cũng là mẹ - con mà có một thứ không đúng theo nghĩa ấy khiến người như chúng ta dễ ao ước. đó là ngôn ngữ... Họ trò chuyện giống như hai người bạn. Mẹ giật mình. Hình như đã có lần mẹ nghe bác cả nói cho nghe tâm sự của một cậu bé ở nhà kế bên, "Giá như mẹ cháu biết cháu đang nghĩ gì"... Có phải ánh mắt xa lạ của của con là sự khởi nguồn những mất mát niềm tin nơi mẹ không?...

Giờ mẹ bắt đầu mường tượng được căn nguyên của những chuyện "động trời". Nhiều đứa trẻ còn chưa qua tuổi "nữ thập tam, nam thập lục" mà xử sự với nhau như những bà buôn ngồi nơi cửa chợ hay những tay "anh chị" giang hồ. Chúng thâu đêm suốt sáng trong những quán bar, sàn nhảy; mang cả tiền "mua" quan hệ bạn bè... Hay những điều mẹ từng chứng kiến, có những cô cậu bé (chỉ nhỉnh hơn con vài tuổi) nói "đệm" thạo hơn những câu chữ thông thương... Rồi việc tìm đến cái chết của những đứa trẻ tuổi vị thành niên. Mẹ tin rằng, những đứa trẻ đó đã từng rất đơn độc với chính mình. Chắc chắn, chúng không có một người bạn lớn là mẹ mình. Căn nguyên thật đơn giản nhưng không nhiều người tránh được nó: Bắt đầu từ sự không hiểu nhau giữa hai thế hệ có điều kiện sống quá khác nhau. Hồi tuổi các con, mẹ và những bạn bè đồng trang lứa chẳng bao giờ xuất hiện những ý tưởng "điên rồ" như thế dù thiếu thốn vật chất hơn bây giờ quá nhiều. Cũng có lẽ vì thế nên các mẹ đã không hiểu được những điều các con thiếu bây giờ. Vì thế mà cả mẹ và con xa nhau và cả hai đều thấy cô đơn.

Con biết không, làm cha mẹ bây giờ thật khó. Vất vả, bon chen trong cuộc sống xô bồ cũng chỉ vì ao ước một điều: "Mai lớn lên, các con sẽ trưởng thành". Những lo toan sẽ mất đi ngay sau nụ cười, tiếng "dạ", " vâng" và ánh mắt âu yếm con dành cho mẹ. (Ngay cả những kẻ tội đồ cũng còn luôn khát khao điều đó). Nhưng điều đấy thật khó có được bởi các con cũng "khó tính" hơn.

Đừng giận mẹ nếu con thấy mẹ hỏi han, quan tâm nhiều quá đến những gì về con mà mẹ không biết, kể cả những câu con không muốn nghe. Đơn giản, mẹ chỉ muốn khẳng định lại niềm tin với chính mình về Con - thiên thần của Mẹ. (Với những người mẹ chỉ có thể so sánh con mình như những thiên thần. Ai không có sự so sánh ấy, họ thật bất hạnh - mẹ nghĩ thế). Dù đã cố nhưng sẽ khó lòng tránh nổi những điều làm con thấy chạnh lòng.

Mẹ đã từng khóc một mình sau những lúc đánh đòn con. Những lúc ấy, cảm giác "bất lực" đã chế ngự trong con người mẹ. Khi ấy, mẹ càng thấm thía: "Phải sinh con ra mới biết lòng cha mẹ". Với mẹ, gia tài dành dụm được suốt cuộc đời không gì khác ngoài con. Điều tưởng chừng như đã cũ nhưng mẹ vẫn muốn con nghe.

Hãy để mẹ nghe thấy trái tim con đang thổn thức! Hãy mở rộng lòng mình vì mẹ đã sẵn sàng và luôn ở bên con... Chúng ta có thể là bạn? Tại sao không, con nhỉ?

Theo Sinhcon.com

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Viết cho bé bỏng của cô! (5/3)
 Khi con là chị Hai (3/3)
 Nói với con ngày 8-3 (3/3)
 Hãy ngủ ngon và mơ tới những vì sao (3/3)
 Con vô tội, xin hãy tha mạng cho con! (28/2)
 Thư gửi “blogger- con” (25/2)
 Học làm cha! (25/2)
 Hạnh phúc vì làm mẹ một mình ở tuổi 40 (25/2)
 Đứa trẻ mang những "căn bệnh" (19/2)
 Sao anh không dành thời gian chơi với con? (19/2)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i