Con trai, bố chưa quyết định được tên cho con nữa. Là Việt Long? Còn phải hỏi ý kiến mẹ con. Rồng đất Việt - cái tên nhiều hoài bão gửi gắm, nhưng mẹ con lại không thích tên Long con ạ! Hay Trí Tín? Người đàn ông quan trọng nhất là sự sáng suốt để người khác có thể đặt niềm tin vào mình.
Mẹ con nói sẽ sinh cho bố 3 nhóc tì; bố cũng thích thế. Cãi nhau có người phân xử, biểu quyết công bằng nhé. Trong 3 con, em gái (hay chị) sẽ mang tên Thảo Nguyên, cái tên đầy gợi nhớ, mẹ sẽ thích tên này - bố tin như thế.
Hôm nay, bố mua cho con món quà đầu tiên mà con không có ý định có nó. Bố cũng rất mong là con sẽ mày mò, biết và yêu thích nó, đòi bố mua trước khi bố làm như vậy. Đây là một cái kính vạn hoa, nhiều màu sắc. Cuộc đời bố chưa từng sở hữu 1 cái kính vạn hoa đúng nghĩa. Nhưng bố đã từng chơi trò kính vạn hoa với 3 cây thước kẻ khác màu. Lúc viết những dòng này thì bố đã 23. Cái tuổi quá già để chơi kính vạn hoa.
Nhưng bố vẫn còn nhớ cái cảm giác lạ lẫm thích thú và lôi cuốn khi vò những tờ giấy nhỏ bỏ vào trong 3 cái thước đã được ghép thành hình lăng trụ để ngắm nhìn. Một thế giới kỳ bí với vô vàn hình thù, hoa văn đặc sắc mà con người muôn đời không thể biểu hiện hết qua nét vẽ!
Bố mong con từ món quà nhỏ bé này sẽ hiểu được một phần ý nghĩa của cuộc đời; để có được cái nhìn đầy màu sắc; để biết thế giới muôn màu, để hiểu một chút về hội họa. Và biết đâu là hứng thú khởi đầu cho định hướng tương lai: sẽ là kiến trúc sư con nhé, rồi con sẽ theo học trường mà bố đã học.
Và nếu chọn màu cho lăng kính kia, bố sẽ chọn…
Không nhất thiết là đỏ - đen của mạnh mẽ và trắng của tinh khiết mà bố vẫn hằng yêu thích. Đó sẽ là màu xanh, hồng và xám. Màu xanh cho hi vọng, niềm tin, màu của sự dịch chuyển khởi đầu, màu của mầm sống xinh tươi - màu mẹ con rất thích.
Màu hồng cho tương lai. Khi đất nước ngày càng phát triển; con của bố sẽ không phải như ông nội, đã từng xếp hàng để được lĩnh bo bo, đãi sạch 2 yến vừng, loại hết những hạt trắng để được đổi 1 cái lốp xe đạp; cũng sẽ không như bố, đã một thời sinh viên sống quên lãng, bồng bột xốc nổi của tuổi trẻ, ham muốn thể hiện mình, cứ tưởng một tay ôm cả bầu trời để rồi phải làm lại từ đầu, lãng phí quá nhiều thời gian nên phải sống gấp, sống cuồng. Tương lai con sẽ là màu hồng của bình yên…
Nhưng bố không quên màu xám - màu của những trắc trở gian nan mà đời người ai cũng phải trải qua. Màu của sự trải nghiệm để người đàn ông thêm mạnh mẽ. Màu của mất mát đau thương để người ta phải suy ngẫm, tiếc nuối và tìm cách đứng lên.
Thế nhé con yêu, bố đặt tình yêu dành cho con vào lăng kính cuộc đời này. Dẫu hình dáng và màu sắc ra sao, cuộc đời vẫn luôn đẹp. Đó là bài học đầu tiên bố dành cho con. Bố dừng bút, tìm hỏi mẹ về cái tên cho con đã - đứa con vẫn còn trong suy tưởng của bố.
Theo Tuổi Trẻ