Ông và cháu
Với cháu ông hiền như bụt
Cho quà, chìu chuộng nựng ru
Với ông cháu là ngọn gió
Xua buồn năm tháng ông qua
Mỗi chiều hai ông cháu ta
Lại ngồi trên xe dạo phố
Theo ngón tay xinh nhỏ bé
Chỉ đường ông lái xe đi
Cháu nào đã biết nghĩ suy
Những nẻo đường đời trăm ngả
Đoàn người xuôi ngược hối hả
Xoay trong cơn lốc cuộc đời
Trong veo ánh mắt tiếng cười
Cháu chơi vui hồn nhiên quá
Từ những chiều vàng yên ả
Lớn khôn chen giữa dòng đời
Cháu lớn ông không còn nữa
Con đường bớt rộng bớt dài
Bên cháu có bao người bạn
Đồng hành về phía tương lai
( Ngọc Tâm )