Mong bạn không trúng cái nào!
Có hàng triệu bậc phụ huynh trên toàn thế giới đồng nghĩa với có hàng triệu cách giáo dục con cái khác nhau. Dù phương pháp giáo dục con cái của bạn là gì thì điều mà ai cũng mong mỏi đó chính là con trở nên ngoan ngoãn và có tương lai tươi sáng. Dù mong mỏi là vậy, nhưng không phải phương pháp giáo dục con cái nào cũng đúng đắn, có những người đã vô tình đẩy con vào mớ bòng bong chỉ vì cách dạy con sai lầm của mình.
Dưới đây là 3 tư tưởng sai lầm mà nhiều cha mẹ vẫn truyền dạy con mình khiến tương lai con cái trở nên mờ mịt.
1. So sánh con mình với con người khác và coi con mình là "kém cỏi"
Việc so sánh con cái với con người khác có thể gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển tinh thần và cảm xúc của trẻ. Khi trẻ liên tục bị so sánh, chúng có thể phát triển tâm lý mặc cảm, cảm giác không bao giờ đủ tốt và thường xuyên cảm thấy bị cha mẹ áp đặt những tiêu chuẩn vô hình khó lòng đáp ứng được. Điều này không chỉ làm giảm lòng tự trọng của trẻ mà còn tạo ra áp lực không cần thiết, khiến trẻ lo lắng.
Trong môi trường gia đình, mỗi đứa trẻ là duy nhất và đều có khả năng cũng như điểm mạnh riêng biệt của mình. So sánh không công bằng có thể khiến trẻ cảm thấy không được chấp nhận với những đặc điểm cá nhân của mình và từ đó không còn muốn cố gắng phấn đấu. Ngoài ra, việc so sánh còn có thể dẫn tới những mối quan hệ không lành mạnh, gây ra sự cạnh tranh không lành mạng giữa con và người được so sánh.
Trẻ còn có thể trở nên tự ti, mất tự tin vào khả năng của bản thân. Điều này làm suy giảm khả năng sáng tạo và ham muốn học hỏi, bởi vì trẻ sẽ luôn nghĩ rằng mình không bằng người khác. Trẻ em cần được khích lệ theo đuổi đam mê và phát triển các kỹ năng của mình mà không phải chịu đựng bóng ma của sự so sánh vô ích.
Cần nhấn mạnh rằng mỗi trẻ là một cá thể riêng biệt, và sự so sánh tiêu cực có thể gây hại cho trẻ.Thay vì so sánh, cha mẹ nên tập trung vào việc nuôi dưỡng và hỗ trợ con cái phát triển theo cách riêng của chúng, tôn trọng sự khác biệt và khuyến khích trẻ phát huy tối đa tiềm năng của mình.
2. Con không được khóc vì sẽ khiến bố mẹ khó chịu
Khi con cái khóc lóc, phản ứng của đa phần bậc phụ huynh sẽ là khó chịu, thậm chí là nổi đóa ngược lại với con. Thay vì lắng nghe và tìm hiểu nguyên nhân khiến trẻ buồn bã hoặc khó chịu, một số bậc phụ huynh lại lựa chọn cách phản ứng tiêu cực, mắng mỏ, thậm chí đe dọa và cấm đoán con không được khóc. Hành động này không chỉ không giải quyết được vấn đề mà còn khiến trẻ cảm thấy sợ hãi và cô đơn, làm tổn thương đến tâm lý non nớt của chúng.
Cha mẹ không nên áp đặt quá mức các quy tắc cho con cái. (Ảnh minh họa)
Những lời nói đầy áp đặt như "Nếu con còn khóc, bố mẹ sẽ không yêu thương con nữa" hoặc "Con lớn rồi, không được khóc như thế" vô hình trung tạo nên một sự xa cách trong mỗi quan hệ giữa cha mẹ và con cái. Trẻ em cần được bày tỏ cảm xúc một cách tự nhiên và được học cách xử lý cảm xúc của mình, chứ không phải bị áp đặt để giấu giếm hoặc ngăn chặn cảm xúc đó.
Khóc là một phần tự nhiên của việc xử lý cảm xúc, đặc biệt ở trẻ nhỏ. Cha mẹ cần nhận ra rằng việc khích lệ trẻ mạnh dạn thể hiện cảm xúc và đồng thời hỗ trợ trẻ học cách làm dịu cảm xúc là những bước quan trọng trong việc xây dựng nền tảng tâm lý vững chắc cho trẻ. Một môi trường gia đình yêu thương, chấp nhận và an toàn để thể hiện cảm xúc sẽ giúp trẻ phát triển khả năng đối phó với những thách thức cảm xúc trong tương lai.
3. Luôn phàn nàn mọi điều với con cái
Cha mẹ thường xuyên phàn nàn với con cái có thể tạo ra một môi trường gia đình căng thẳng và tiêu cực. Khi tiếng nói của sự bất mãn trở thành một điều thường trực trong gia đình, trẻ em có thể cảm thấy mình không bao giờ làm đúng, làm đủ, hoặc không được đánh giá cao. Điều này có thể dẫn đến sự giảm sút về mặt tinh thần và tạo thành rào cản trong mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái.
Phàn nàn liên tục không chỉ giảm bớt niềm tin và sự tự tin của trẻ, mà còn khiến trẻ khó có khả năng đối mặt với thách thức và áp lực từ cuộc sống. Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường này có thể tạo ra tư duy né tránh. Đáng sợ nhiều, người em còn chọn cạnh khước từ sự nỗ lực vì chúng nghĩ rằng nỗ lực không không thể làm hài lòng bố mẹ, nỗ lực cũng không bao giờ được ghi nhận.
Cha mẹ nên nhận thức rằng lời phàn nàn thường xuyên sẽ không giúp cải thiện tình hình mà chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Thay vào đó, việc xây dựng giao tiếp 2 chiều, lắng nghe và hiểu được nguyện vọng cũng như vấn đề của trẻ là chìa khóa để tạo ra sự thay đổi tích cực. Sự khích lệ, hỗ trợ và thừa nhận những cố gắng của trẻ sẽ giúp trẻ cảm thấy được yêu thương, từ đó phát triển một cách toàn diện và lành mạnh hơn.
Theo Đời sống và Pháp luật
(Theo Sohu)