Chủ điểm Thế giới thực vật
   Truyện: Sự tích hoa Dạ Hương
 

  Xưa có một người đàn bà nghèo sống bằng nghề trồng rau ở ven sông. Một hôm, bà lão nghĩ: "Ước gì ta có được một mụn con cho vui cửa vui nhà".
Sáng hôm sau, khi ra vườn, bà nhìn thấy một cái bọc, bên trong có một bé gái xinh xắn. Bà Chắp tay cảm tạ Trời Phật rồi bế cô bé vào nhà, lòng mừng vui khôn xiết. Từ đó, bà nhận cô bé làm con nuôi và thương yêu cô bé hết lòng. Bà nhường đồ ăn, thức uống và quần áo đẹp cho cô, còn bà chỉ ăn khoai sắn và mặc quần áo cũ.
Nhưng bà rất vui vì có cô con gái xinh đẹp. Dân làng ai cũng trầm trồ khen cô bé. Thấy vậy, cô bé sinh ra kiêu căng và lười nhác.
Một buổi sáng, ông Mặt Trời đã lên cao mà cô bé vẫn ngủ. Chú Ong Vàng đến đậu bên cửa sổ khẽ nhắc:
- Cô bé ơi! Nắng sớm lên rồi! Hãy dậy và ra vườn tưới rau giúp mẹ!
Cô bé uể oải vươn vai gắt gỏng:
- Ong Vàng hãy đi đi! Nếu ta xách nước tưới rau thì bàn tay ngọc ngà của ta sẽ bị chai cứng mất.
Nghe vậy, Ong Vàng liền bay đi. Buổi chiều, Ong Vàng lại bay đến bên cửa sổ. Thấy cô bé đang ngồi soi gương, chải tóc, Ong Vàng nhắc:
- Cô bé ơi! Mẹ sắp về rồi! Hãy quét nhà, nấu cơm giúp mẹ đi!
Cô bé đáp:
- Quét nhà, nấu cơm thì bẩn mất cái váy trắng của ta. Khi mẹ ta về, mẹ chỉ nấu một loáng là xong.
Nói rồi, cô bé lại ngồi soi gương, chải tóc. Nhưng trời đã tối rồi mà mẹ cô bé vẫn chưa về. Cô bé thấy đói bụng. Rời đêm xuống. Ngồi một mình trong căn nhà vắng lặng, bụng đói cồn cào, cô bé ôm mặt khóc.
Ba ngày trôi qua, bà mẽ vẫn chưa về. Cô bé soi gương thì thấy mặt mũi hốc hác, hai mắt thâm quàng, nước da nhợt nhạt. Lúc này cô mới hiểu rằng sắc đẹp của cô có được là nhờ sự chăm chút và tình yêu thương của người mẹ già. Cô thương mẹ quá... Đúng lúc ấy, Ong Vàng bay ngang qua và nói:
- Mẹ già yếu đã mất rồi. Cô bé hãy tự làm việc để kiếm ăn!
Cô bé òa khóc, chạy ra vườn, nhưng Ong Vàng đã bay xa. Cô vừa thương mẹ, vừa ân hạn nên cứ đứng đó khóc mãi.
Về sau, dân làng không trông thấy cô bé đâu nữa mà chỉ thấy trong khu vườn của bà lão mọc lên một bụi cây nhỏ nở những chùm hoa màu trắng xanh. Đêm đêm, những chùm hoa ấy tỏa hương thơm ngào ngạt. Người ta bảo rằng, ấy là tấm lòng của đứa con thương mẹ nhưng đã muộn màng và đặt tên loài hoa ấy là Dạ Hương - thứ hoa chỉ tỏa hương thơm vào những đêm thanh vắng.

Thu Thủy.

 

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:


guest

Bình luận
Ngày gửi: 10/25/2012 9:31:04 PM

Sự tích hoa Dạ Hương nghe buồn quá! Mình cũng tên là Dạ Hương và mình cảm thấy rất thích tên của mình - nó không những đẹp mà còn rất ý nghĩa nữa. Nó thể hiện sự khiêm nhường và độc đáo bởi thông thường các loài hoa hay nở vào ban ngày nhưng Dạ Hương là một trong số ít các loài hoa thường nở vào ban đêm.


Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Truyện: Búp Măng non (23/2)
 Truyện: Cây Gạo bên hồ (9/2)
 Thơ: Cây hồng (12/1)
 Thơ: Chăm vườn hoa (12/1)
 Thơ: Vườn trường em (12/1)
 Truyện: Sự tích hoa Thủy Tiên (5/1)
 Đồng dao - Trồng đậu, trồng cà (23/12)
 Đồng dao - Mít mật, mít dai (3/12)
 Đồng dao - Bắt chập lá tre (4/11)
 Đồng dao - Hoa sen (21/10)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i