Chú Vịt tốt bụng
Một buổi sáng Vịt con và Mèo con cùng đi tới lớp. Vốn là đôi bạn thân nên cả hai như hình với bóng, chẳng bao giờ giận giỗi nhau. Mèo con có phần lém lỉnh tinh nghịch, còn Vịt con thì hiền lành và căhm chỉ. Dọc đường, cả hai bỗng phát hiện ra một lẵng hoa rất đẹp dường như ai đó đã bỏ quyên. Mèo con hãm hở nhặt lên và reo vui: - Cậu xem này, lần đầu tiên tớ được cầm một lẵng hoa đẹp như thế này. - Không hiểu ai đã bỏ quên nhỉ? Vịt con băn khoăn. Tớ nghĩ bọn mình nên canh chừng kẻo đàn chim sẻ đến phá hỏng lẵng hoa mất, chắc lát nữa chủ nhân của nó sẽ quay lại thôi. Mèo con, Vịt con ngồi trông lẵng hoa, nhưng mãi chẳng có ai đến nhận cả. Mèo con ngập ngừng: - Sắp đến giờ học rồi. Tốt nhất bọn mình mang theo lẵng hoa, rồi vừa đi vừa hỏi. Hay là người chủ này có nhiều lẵng hoa nên bỏ bớt một lẵng nhỉ? Chẳng còn cách nào khác nên đôi bạn đành manh theo lẵng hoa và tiếp tục đến trường. Đi ngang qua nhà bác Gấu. Vịt con quay sang nói với mèo con: - Mấy hôm nay bác Gấu bị ốm, mẹ tớ đã dặn mang một ít mật ong đến thăm bác. Tớ muốn mang một bông hoavào tặng bác Gấu nữa. Có th6ẻ bác ấy sẽ rất vui và chóng khỏe. Nói sao làm vậy, Vịt con nhanh nhẹn rút một bông hoa mang tặng bác Gấu. Mèo con có vẻ không hài lòng lắm: - Sao cậu lại làm thề? Nếu không có người nậhn thì lãng hoa là của bọn mình chứ. - Nếu chủ của lẵng hoa có ở đây, chắc chắn người ấy sẽ đồng ý với tớ. Vịt con mỉm cười. Mèo con đành im lặng không phàn nàn gì. Một lát sau cả hai trông thấy anh em nhà Sóc đang tranh nhau món hạt dẻ. Chẳng ai nhường ai, vì gia đình sóc đông anh em mà hạt dẻ vào mùa đông thì thật là hiếm. Vịt con rút mấy bông hoa thật đẹp, đưa cho chú Sóc lớn và nói: - Nếu cậu nhừng hạt dẻ cho em Sóc nhỏ, tớ sẽ tặng cậu những bông hoa này. Vậy là mọi chuyện được giải quyết nhanh chóng. Cứ như thế, Vịt con tặng hoa cho rất nhiều người, những người đang gặp khó khăn và cần sự giúp đỡ. Đến khi chỉ còn vài bông, Mèo con cầm lấy lẵng hoa và bảo: - Chỗ còn lại là của tớ. Cậu thật lãng phí khi không giữ hoa cho mình mà đem tặng hết mọi người. Bẵng đi mấy hôm, những bó hopa Mèo con mang về nhà rồi cũng héo tàn. Khi sang nhà Vịt con chơi, Nó rất ngạc nhiên khi thấy trong nhà Vịt bao nhiêu là hoa rực rỡ. Thì ra mọi người vẫn luôn nhớ lòng tốt cảu vịt con nên đã mang hoa tặng cho Vịt. Không những thế Vịt con mang hoa ra vườn trồng và chẳng bao lâu, nó có một vườn hoa khoe sắc quanh năm. Bây giờ nó mới hiểu, giúp đỡ người khác chẳng bao giờ là việc ngốc nghếch cả.
M. Hiền kể dựa theo truyện dịch của hồng Vân - Báo Hà Nội mới 5. 2. 2006
|