Cảm xúc mầm non
   Điểm 2 và đôi bàn chân ngọ ngoạy đến tội
 

Đã lâu rồi cha không nhắc đến chuyện điểm số nữa, phần vì sợ nó tạo sức ép cho con, phần vì cũng không có gì đột biến kể từ điểm 10 đầu tiên và duy nhất. Thế nhưng bên cạnh rất nhiều những điểm 5, 6 thì hôm nay con lại được một điểm 2 với lời ghi chú của cô: "Con viết chậm, tẩy xoá nhiều".
Cha không phiền lòng vì điểm 2 nhưng lại thấy buồn vì chuyện khác.

Cha hỏi con: "Hôm nay con được mấy điểm?" Con không trả lời ngay mà hỏi lại: "Nhưng bố hỏi vở nào cơ? Vở ở lớp hay vở ở nhà?"
- "Tất cả các vở..."
"Vở ở nhà thì cô chưa chấm bố ạ..."
- "Thế còn các vở khác?"
"Con không biết!"

Vậy là con đã lảng tránh. Cha để con tắm xong rồi mới gọi con lại hỏi: "Hôm nay con bị điểm 2, sao con không nói với bố?" - "Con đã nói là vở ở nhà cô chưa chấm rồi mà..." - con lấp liếm.
"Thế còn điểm 2 thì sao?"

Con không nói gì, chân di di xuống sàn nhà, mắt nhìn tròn vo và trong vắt. Ngắm con trong bộ dạng như thế này cha không thể nào giận con được, trái lại cha thấy yêu con lắm, chỉ muốn ôm lấy mà hôn vào hai má con thôi.

"Con có biết là bố không buồn vì điểm 2 của con mà bố buồn vì con đã không trung thực với bố. Bố sẽ không phạt con vì điểm 2 nhưng bố sẽ phạt vì con đã giấu bố chuyện này. Nào, lấy cho bố cái roi lại đây!"

Đã rất lâu rồi cha không dùng đến cái roi, có lẽ phải hai năm rồi ấy. Con chầm chậm từng bước tiến lại chỗ cất cái roi và nhìn nó ngần ngại. Con cầm nó như thể người ta cầm con rắn hổ mang trong tay...

"Con quay mặt vào tường và đưa mông ra đây!"
Sụt... sịt... sụt... sịt...
Hai khoé miệng con trễ xuống... Đôi mắt đen láy long lanh hai ngấn nước...

"Lần sau con có được như thế nữa không?"
Con lắc đầu, miệng không cất lên được lời nào. Trời ơi, cha sắp phải vụt vào đít con đấy con có biết không? Cha sắp phải làm đau da thịt con để con ghi nhớ lấy mà không phạm phải sai lầm nữa.
1 roi...
2 roi...

Cái quần hoa có vẻ hơi dày hay cái roi của cha hơi nương nhẹ nên không làm con đau. Thế nhưng nhìn con cứ nức nở, đôi bàn chân trắng trẻo mũm mĩm di qua di lại trên sàn nhà là cha chỉ muốn ôm chầm lấy con để mà vỗ về, an ủi. Không, cha sẽ không làm thế, cha học được cách tỏ ra cứng rắn rồi. Giờ thì úp mặt vào tường để suy nghĩ về những việc sai trái mà con đã làm.

Những lần phạt con như thế này cha mới thấy yêu đôi bàn chân của con biết bao. Cha không thể tả được cảm giác nhưng cứ nhìn đôi bàn chân mũm mĩm ngọ ngoạy đến tội nghiệp thì ôi thôi, bao nhiêu giận hờn như tan biến cả.

Đôi bàn chân ấy, cha vẫn đặt trên ngực mình trong mỗi giấc ngủ của con.

Khủng Long Cha - Sài Gòn Tiếp Thị

 

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Ông già Noel xa lạ (22/12)
 Cháu thích máy tính để 'cai' game (18/12)
 Noel này cho con (16/12)
 Chuyện hai bố con đàn ông (14/12)
 Thôi nôi (11/12)
 Thời gian chăm sóc, thời gian yêu thương (10/12)
 Trẻ em thời vi tính (8/12)
 Thời đại nào cũng cần (4/12)
 "Xin đừng nặng lời với các cô giáo mầm non!" (2/12)
 Dạy con học chữ (30/11)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i