Cảm xúc mầm non
   "Xin đừng nặng lời với các cô giáo mầm non!"
 

Chào tất cả các Bố và các Mẹ! Mình là một giáo viên mầm non, thật sự là mình ko có ý định viết bài này, nhưng sau khi đã rất kiên nhẫn đọc hết 13 trang trong bài " Giáo viên mầm non chê tiền ít trả lại phụ huynh " thì mình thấy buồn kinh khủng. Lặng người đi, ngồi nhìn bài viết, đọc những lời động viên, những lời góp ý của các mẹ trên diễn đàn, mình quyết định trải lòng một chút. Mong các bố và các mẹ lắng nghe những tâm sự của mình!.

Trước tiên cho mình thay mặt cô giáo trong bài viết trên xin lỗi gia đình bạn chủ topic về hành vi và những lời nói phản giáo dục kia! Là một giáo viên mầm non , mình thật sự buồn và mong các mẹ hãy nghĩ rằng đó chỉ là một cô giáo ko xứng đáng với nghề giáo (nhất là giáo viên mầm non - những người cần có hành vi và ứng xử đúng mực nhất). Bạn ấy chỉ là số rất ít thôi , ngành mầm non còn rất nhiều các cô giáo tận tâm và xứng đáng là mẹ hiền của các con. Nhân tiện, mình cũng cảm ơn tất cả các mẹ và các Bố đã hiểu, đã thông cảm và động viên các cô giáo mầm non như bọn mình.

Là một giáo viên dạy 16 năm trong ngành mầm non, mình đã trải qua và cảm nhận đủ cả niềm vui và nỗi buồn của nghề. Đôi khi vui vì những thứ rất nhỏ thôi: có bé tự nhiên ôm lấy mình nói " Hôm nay, con thấy cô rất lạ ". Mình hỏi " Vì sao con? " Bé trả lời " Vì cô để tóc xoã rất xinh ! " (Mọi khi mình buộc tóc cao để dễ làm việc khi chăm các con). Khi hỏi bé "Con yêu ai ?", bé trả lời "con yêu cô" , mình tự nhiên thấy ấm áp lạ...

Nhưng nhiều lúc, mình cũng buồn vì các bé ko nghe lời, khi nhận được những câu nói của các phụ huynh chưa được đúng mực .Các bạn có tin không - có phụ huynh chửi cô giáo thậm tệ khi đến trường đón con về và thấy con bị bạn cào xước mặt .Mình viết ra đây ko phải kể lể mà chỉ mong các bố và các mẹ hãy cảm thông hơn với các cô. Có khi cô ngồi ngay bên cạnh , nhưng rất nhanh các bé cào hoặc trêu đùa nhau, cô nhìn thấy mà ngăn ko kịp .Cũng có trường hợp các bé vấp rồi ngã va vào bàn hay ghế, rồi khi cất ghế va vào bạn, bị tím mặt hay tay chân...Những tình huống ấy chẳng cô giáo nào mong muốn cả. Bản thân các cô khi chăm các con ngại nhất là khi trả con về mà con bị xây xát và phải xin lỗi phụ huynh.

Bên cạnh đó, đúng là bọn mình cũng phải rút kinh nghiệm nhiều như góp ý của các mẹ. Bản thân mình cũng có lúc không kiềm chế được khi phân tích rất nhiều lần mà có bé vẫn có hành động đánh các bạn, thậm chí mình đã phát vào mông con khi con đẩy bạn ngã ra rồi dẫm vào mặt bạn cùng lớp. Đến chiều mình đã phải gặp phụ huynh và chị xin lỗi anh chị ấy.

Đọc câu chuyện "Cô giáo mầm non chê tiền ít" mà mình buồn quá. Có mẹ nói rất nặng lời về cô giáo, có thể mẹ ấy bức xúc quá thôi, nhưng vẫn thấy chạnh lòng ...Đúng là giáo viên mầm non ngày trước chỉ học đến trung cấp thôi, nhưng giờ thì rất nhiều các bạn học đại học (khoa Mầm non - DHSP) tham gia giảng dạy. Thậm chí bây giờ mà mang bằng trung cấp đi xin dạy ở Hà Nội thì chắc ko xin được, các trường ngoài các tiêu chuẩn khác ra thì ko còn nhận trung cấp nữa. Còn theo riêng mình , thì giáo viên mầm non trước tiên cần cái TÂM và LÒNG NHIỆT TÌNH. Có tâm và lòng nhiệt tình mới chăm các con như con mình được. Nghề giáo viên mầm non ko đòi hỏi các cô phải thật sự giỏi về kiến thức, một chút công nghệ thông tin để giảng bài tốt hơn , khéo tay chút để làm đồ dùng trang trí lớp , nhẹ nhàng và ứng xử đúng mực để các con HỌC cô - vậy là đủ.

Trở lại vấn đề phong bì , Mình buồn vì có mẹ đã dùng từ "cho" khi nói về chuyện này .Các mẹ biết không?. Đúng là cô nào cũng rất vui khi đến ngày 20/11. Bên cạnh không khi của ngành, hạnh phúc lớn lao hơn là nhận đuợc những lời chúc rất trân trọng của phụ huynh và các con. Khi các mẹ tặng phong bì,tặng quà, bọn mình cũng bớt được nhiều lo toan so với mức lương bình thuờng hàng tháng. Hôm 20/11, điều làm mình xúc động nhất là việc bà của một cháu học sinh mang hoa lên tặng cô. Bình thường bà đã rất khó khăn khi trèo từ tầng 1 lên tầng 2 đưa bé đến lớp mình, phải bám vào lan can cầu thang (nếu bọn mình nhìn thấy thì sẽ giúp bà đưa bé lên trên lớp. Nhưng đôi khi, bé lại cứ nằng nặc đòi bà đưa lên cùng). Vậy mà hôm qua mình thấy bà lê từng bước, hai tay cầm 2 bó hoa mất rồi, nên ko vịn vào cầu thang được nữa. Lúc lên đến nơi Bà trân trọng nói từng câu chúc các cô nhân ngày 20.11, mình thấy cay cay khoé mắt...Những lúc như thế, thấy yêu và gắn bó với nghề của mình hơn rất nhiều...

Năm nay, mình cũng buồn khi phải trả lại một phong bì của một phụ huynh học sinh. Ngoài lề chút nhé! Chị ấy là trưởng phòng của 1 cty và là một phụ huynh rất nổi tiếng trong trường mình ở vấn đề quan tâm (phong bì) cho các cô giáo đã từng dạy con gái. Nhưng mình ko hề hài lòng khi chị ấy chị ấy đưa phong bì cho con gái và bảo "đưa cô đi" khi thấy mình chạy ra đón con gái vào lớp. Vậy là bé lấy phong bì đưa cho mình và nói như thế này " Mẹ con bảo đưa cô phong bì !". Chị ấy bình thản cuời và định quay về . Cô giáo cùng lớp mình nhận , còn mình đợi cô giáo ấy đi vào vội nói nhỏ với chị ấy: " 20.10 Mẹ tặng cô N nhiều lắm rồi! Lần này cô N ko nhận nữa đâu. mẹ cầm về nhé !". Chị ấy lại bảo: " Thôi cô nhận đi!". rồi biến mất . Mình ko hề bóc chiếc phong bì ấy ra, mặc dù biết nó có giá trị lớn. Chiều Mình để phong bì vào balo của con gái chị ấy và nói với bà giúp việc là cho cô N gửi về cho mẹ của bé. "Cách cho hơn của đem cho". Không hiểu mình sẽ dạy bé học sinh như thế nào mẹ của bé ứng xử như vậy.

Trên đây là vài câu chuyện nhỏ của mình. Hi vọng các bố, các mẹ không mất đi cái nhìn tốt đẹp về công việc mà mình luôn yêu và gắn bó. Vẫn còn nhiều cô giáo mầm non tận tâm với nghề lắm!.

Trích email của cô giáo Phương Nhi (nickname: phuongnhihn).

Bi kịch hậu 20/11: Cô giáo chê phong bì quá ít!

Những nỗi buồn mang tên 20/11

Mới đây, trên một diễn đàn lớn đã xuất hiện topic về ngày 20/11 đầy bức xúc. Câu chuyện được bàn tán là việc một nhóm giáo viên mẫu giáo ở quận Thanh Xuân - Hà Nội trả lại tiền biếu của gia đình học sinh với lý do: "100.000 đồng mỗi người thì ít quá, chẳng cầm làm gì".

Trước khi tuyên ngôn xanh rờn như thế, các cô cũng đã nhắn nhủ "một cách tế nhị" qua học sinh: "Nhớ là năm nay lớp mình có 3 cô giáo cơ đấy nhé".

Ngay lập tức, hàng loạt thành viên đã có bài phản hồi. Ai cũng tỏ thải độ bất bình với hành vi xử sự của những cô giáo này và ngoài ra còn nhiều lo lắng, chột dạ: "Liệu mình đi phong bì 100.000 đồng cô có chê ít không"?, "Liệu mình không đi phong bì mà đi quà cô giáo có hài lòng không?".

Tuy nhiên, tựu chung lại, số đông đều sốc và bày tỏ nỗi buồn về hành vi ứng xử của cô giáo.

Trường hợp ở diễn đàn trên không phải là hi hữu. Theo một blogger là phóng viên của một tờ báo uy tín, tại một trường tiểu học dân lập khác ở Hà Nội, cô giáo chủ nhiệm đã cầm bó hoa của cháu bé lớp 2 tặng cô nhân ngày 20/11 bẻ gập lại rồi lạnh lùng nhét vào cặp của cháu. Hậu quả là cháu bé sợ hãi khóc mãi không thôi, còn cặp sách của cháu thì nhàu nát, nhoe nhoét bẩn do hỗn hợp dầu gội đầu + bó hoa nát + sách vở trộn lẫn với nhau. Trước đó, khi bố mẹ gọi điện chúc mừng cô, cô đã gợi ý rằng "mọi thứ cứ thực tế cho nhẹ nhàng kín đáo". Vì không muốn con tiếp xúc sớm với "văn hoá phong bì", nên câu chuyện buồn lòng đã xảy ra.

Chị Nguyễn Thị Hồng, một phụ huynh có con học mẫu giáo ở Cầu Giấy - Hà Nội thì gặp tình huống bi hài. Khi chị bước vào một hàng tạp hoá định mua đồ thì bắt gặp cô giáo chủ nhiệm con mình đang than phiền với mẹ - chủ cửa hàng: "Phụ huynh năm nay cứ tặng quà, chẳng tặng tiền cho dễ xử lí, bực thế".

Khi con sâu làm rầu nồi canh
Trao đổi với các cô giáo ở 2 trường mẫu giáo lớn của quận Thanh Xuân là Trường Mẫu giáo Thanh Xuân Bắc và Trường mẫu giáo Tràng An, các cô đều tỏ ra khá bất ngờ trước thông tin này.

Cô Thu Hường cho biết: "Việc học trò và phụ huynh tặng quà cho giáo viên là hạnh phúc mà không phải ngành nào cũng có được. Vì vậy, mỗi bông hoa, mỗi tấm thiệp hay món quà chúng tôi đều rất trân trọng. Trường hợp cô giáo kia có lẽ chỉ là chuyện hi hữu xảy ra, làm xấu đi bộ mặt của ngành mầm non".

Cô Nguyễn Hằng (giáo viên trường mầm non Hoa Mai - Hà Nội) cũng khẳng định: "Khi bước chân vào nghề giáo, chúng tôi đều đã xác định công việc và thu nhập của mình. Bởi vậy món quà của phụ huynh ngày 20/11 không thể coi là thu nhập. Nếu món quà xuất phát từ tấm lòng, thiết nghĩ giáo viên nào cũng nên trân trọng".

Những cô giáo gợi ý tặng tiền, chê hoa ngay trước mặt học sinh không chỉ tạo hình ảnh xấu trong mắt các phụ huynh mà còn làm hỏng tư duy của các cháu. Ở độ tuổi mà mọi thứ từ bên ngoài đều mới bắt đầu được cảm nhận, các cháu sẽ nghĩ gì khi lòng biết ơn, sự kính trọng của mình bị hắt hủi bằng những hành động thiếu tình yêu thương của chính những người hàng ngày gắn bó với mình.

Khi được hỏi, cách xử lý nếu gặp cô giáo chê tiền, bẻ hoa như trên, nhiều phụ huynh đưa ra giải pháp chuyển trường cho con. "Chỉ có chuyển trường cho con mới giúp bé quên đi cảm giác cũ về cô giáo. Vả lại, cô giáo như thế mà dạy con thì có lẽ con mình sẽ hỏng mất thôi", chị Hồng Vân (một phụ huynh học sinh trường mẫu giáo Thanh Xuân Bắc) chia sẻ.

"Kinh tế thị trường đã đưa con người đi tới những ngã rẽ rất khác nhau về hành động. Nhưng ở thời đại nào, thì nghề giáo vẫn là nghề cao quý nhất, người giáo viên vẫn là những người cần giữ thiên lương trong sạch nhất" - một phụ huynh nhắn nhủ trên diễn đàn bàn chuyện "cô chê tiền ít".

Bộ trưởng Bộ GD-ĐT Nguyễn Thiện Nhân tâm sự trong dịp 20/11/2006: "Biếu thày cô một ít tiền dịp 20/11 không có gì phải ngại nếu như thật sự xuất phát từ tấm lòng. Nhưng cả phụ huynh và thầy cô đều phải nhận thức được, nên thể hiện việc biếu tiền và nhận tiền ở mức độ nào. Nếu nhận mà không thấy vui, mà thấy chịu một áp lực phải làm gì đó có lợi cho con của người tặng thì còn tư cách nào mà dám đứng trên bục giảng nhìn thẳng vào học trò."

Theo afamily

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:


guest

Cô giáo mầm non còn nhiều nơi khổ lắm xin mọi người đưng vì 1 cá nhân mà nghĩ sai lệch...
Ngày gửi: 12/2/2009 8:36:51 PM

Tôi cũng là một cô giáo MN nhưng ở vùng nông thôn, tôi rất buồn khi mà trong xã hội rất nhiều người chưa hiểu về giáo dục MN và bậc học MN chưa được thật sự quan tâm, với sức lao động bỏ ra ngày 12 tiếng nhưng đồng lương có vùng chỉ 500 ngàn đồng từ nguồn thu học phí hàng tháng, cả đời chẳng có phụ huynh nào quan tâm thế mà chúng tôi cũng phải làm tốt mong sao cho trẻ đi học đều đẻ dừng có thất thu học phí thì mới có đồng lương thế mà lại có ngững giáo viên đòi hởi ở phụ huynh, và có những phụ huynh lại nghĩ đồng tiền là trên hết như vậy quả là những người tôi cho răng là thiếu nhận thức và cư xử thiếu văn hoá. Nếu mà ở nơi chúng tôi làm việc mà có những giáo viên như vậy thì sẽ bị đuổi ra khỏi hội đồng nhà trường, và tôi cũng mong rằng các phụ huynh hãy có suy nghĩ đúng mực với các cô giáo MN.


guest
Xin thông cảm nhé phụ huynh ơi!
Ngày gửi: 12/2/2009 10:19:10 PM


Tôi chỉ mới đọc qua tiêu đề thôi còn thấy không vui tí nào. Thưa quí phụ huynh, tôi là một nam giáo viên mầm non cũng đã hiểu hết nỗi khổ cực của ngành nghề mình theo đuổi, nhưng thật tình mà nói khi đọc bài viết trên tôi cũng bức xúc lắm. Nghề này đôi khi vất vả thiệt nhưng mà khi nhìn thấy những gương mặt trẻ thơ thì nói thiệt sung sướng làm sao. Có những hôm, vì công việc không đến lớp được, hôm sau khi đến lớp từng bé hỏi: "Thầy ơi!Sau thầy nghỉ vậy,con nhớ thầy lắm!" Tôi vui lắm mọi ưu phiền như tan biến, không vui sao được, khi mà những hôm trước vì chút bực bội mà mình đã la những tâm hồn trẻ thơ này. Có những khi tôi cũng muốn bỏ nghề lắm đó! Vì sao ư? Tôi không sợ cực đâu mà tôi rất sợ những lúc mình bực bội mà la mắng trẻ, vì phụ huynh thử nghĩ xem một bé ở nhà đôi khi ba mẹ còn bực bội còn trong trường thì...rất dễ bị stress lắm nha!Nhưng nói thì nói vậy thôi,có ai thử hỏi xem nghề nào vui nhất? Đó là nghề mầm non vì luôn có những thiên thần bên cạnh mình và nghề nào cực nhất cũng là nghề mầm non vì luôn phải căng thẳng quan sát không được để một bé nào bị tí gì hết, nếu không thì... Nói thiệt có những phụ huynh rất dễ thương nhà họ tuy nghèo nhưng họ cũng "ráng" tặng quà cho giáo viên, cầm quà họ tặng mà mừng lắm dù là nhỏ vì đấy mới thật là tấm lòng của phụ huynh nghĩ tới mình đó!Chứ không phải,tặng quà cho to,phong bì cho dày để rồi khi có chuyện gì xảy ra với bé dù chỉ là một vết trầy nhỏ thôi cũng la ầm "Trách nhiệm cô thầy ở đâu mà để con tôi thế này". Trên đây là vài dòng tâm sự của tôi còn về phần cô giáo mà chê phong bì ít xin hãy suy nghĩ lại mình vào nghề vì cái gì? Có phải vì tiền không? Nếu vì tiền nghề, này không cho mình nhiều đâu bạn nhé! Chỉ cho mình niềm vui và nỗi buồn lẫn lộn thôi nhưng vui thì hơi bị nhiều đấy.



guest

Tâm sự của một cô giáo mầm non đã rời bỏ nghề
Ngày gửi: 12/4/2009 8:47:17 AM

Đọc bài của bạn " Phương Nhi" tôi đồng cảm và thương cho các cô giáo mầm non quá, tôi cũng là một cô giáo mầm non trẻ, luôn mong muốn cống hiến và thay đổi ngành mầm non nước nhà. Tôi còn nhớ như in cái cảm giác ngày tôi bước vào giảng đường đại học Vinh Là sinh viên khoa mầm non, chúng tôi luôn tự hào là những bông hoa xinh xắn đáng yêu của trường, sau 4 năm học tập trên giảng đường ra trường tôi xin vào gỉang dạy ở một trường bán công của thành phố, những vất vả, lo toan cũng từ đây, tôi làm mẹ khi chưa từng làm mẹ, tôi cống hiến hết mình, yêu quý các con như chính con của mình, thế nhưng thi thoảng vẫn có những sự cố trong đời đi dạy mà trong tâm trí của tôi không bao giờ quên, đó là những lúc sơ suất để các con ngã, những lúc các con bỏ trốn về nhà mà lúc ấy chúng tôi đi tìm cháu mà bàn chân bủn rủn không thể bước nổi vì mường tượng ra" cảnh cháu xảy ra chuyện gì" hàng trăm nỗi vất vả không tên cứ oằn lên đôi vai của 2 cô phụ trách 1 lớp 45-50 cháu, đồng lương chẳng bao nhiêu. Giữa lòng thành phố Vinh dẫu mang tên cô giáo nhưng với đồng lương thử việc 400.000. Tôi vẫn sống làm việc và yêu trẻ, yêu nghề hết mình. CÓ những lúc tôi khóc vì những áp lực tưởng như không bao giờ hết, cứ một ngày làm việc mới với bao nhiêu nỗi lo lắng vất vả mà ít ai có thể hiểu và thương cho chúng tôi, nhiều lúc lại tủi thân nhưng chúng tôi lại động viên nhau, để cười mà ra nước mắt. Nếu là các bạn các bạn có thể giữ được ý chí kiên cương như chúng tôi không? Tôi vẫn không thể quên hình ảnh những cô giáo bụng sắp sinh vẫn thao giảng vẫn dự thi để bảo vệ thành tích, danh hiệu của mình, bản thân tôi là một minh chứng, năm tôi sinh em bé, bụng vượt mặt chín tháng tròn chỉ còn vài ngày nữa là sinh nhưng tôi vẫn được lệnh "em vẫn phải thi để bảo vệ danh hiệu" của mình, tôi đi thi trong khi chỉ còn vài ngày nữa là sinh, mà các bạn có hiểu nổi một tiết dạy của cô giáo mầm non không? Với bao nhiêu đồ dùng, đồ chơi và để tài tiết dạy chỉ bắt thăm trước 2 ngày, đêm đó tôi đi trực tranh vẽ đến 3 gìơ sáng và còn nhiều điều mà các bạn chưa biết nữa những chuyện kể ra mà muốn khóc đối với các cô giáo mầm non. Xin đừng trách các cô giáo mầm non, bởi ngành giáo dục nước nhà chưa có một sự quan tâm đúng mức, chưa có sự chia sẻ đối với các cô giáo, và một năm chúng tôi chỉ đi học được vài ba buổi chuyên để nâng cao trình đô nhận thức và chính trị, GD thì hỏi đâu mà có kết quả và những buổi đi học ấy cũng chỉ là học cho có lệ và các cô cũng phải thay phiên nhau cắt cử để đi học chứ làm gì được nghỉ để đi học đâu mà chuyên tâm. Giờ đây tôi đã không còn đi dạy nữa nhưng thỉnh thoảng có ai đó chê trách đến các cô giáo mầm non tôi lại thấy thương các chị. Giá như Bộ giáo dục quan tâm và có mọt chế độ lương thưởng rõ ràng thì đối với những trường hợp như các cô giáo có hành vi như trên phải xử phạt thật nặng, nhưng ....Tôi đã đọc rất nhiều bài như giáo viên mầm non ngày cười đêm khóc. Xin đừng trách các cô mầm non, mỗi khi đọc tôi lại khóc, cũng là tầng lớp trí thức được mang danh cô giáo nhưng sao chúng tôi lại khổ và vất vả như thế, và đôi khi bị xem thường như thế. hai_nguyen.


guest
Dạy trẻ khó vậy sao?
Ngày gửi: 12/9/2009 12:58:33 PM


Mình là sinh viên một trường MN, đang học để đi làm, vậy mà khi đọc được những dòng chữ mà cô giáo MN phải gánh chịu mình thật khâm phục và càng yêu nghề hơn. Mình tin rằng sau này mình sẽ yêu nghề giống như các bạn đã yêu vậy. Nhiều khi các bậc phụ huynh không hiểu cho nỗi lòng của cô giáo Mầm Non. Mình không biết sau này mình sẽ như thế nào. Nhưng dạy trẻ là niềm hạnh phúc và vui nhất của cuộc đời của cô giáo MN. Những người sẽ vượt qua từng va vấp, hãy dạy trẻ hãy cố gắng lên tất cả rồi sẽ vượt qua nếu như mình cố gắng chịu đựng mình sẽ làm được.



guest

Nỗi nhọc nhằn của các cô giáo mầm non
Ngày gửi: 12/9/2009 10:27:10 PM

Tôi cũng là một giáo viên mầm non, tôi cũng đang đứng giữa ranh giới làm hay nghỉ đây. Tôi ra trường được 10 năm nhưng chính thức bước vào giảng dạy mới có 3 năm mà đã thấy ê chề,làm giáo viên mầm non phải đi sớm về muộn, con người thì căng óc ra mà giữ để mong không có phụ huynh nào đến chửi mắng thậm tệ đến mình, còn con mình thì bỏ đấy. Cháu mới bước vào lớp 1 mà tự đi học và tự về chứ mẹ không đón kịp, vì lúc nào mẹ cũng về muộn hơn con. Về đến nhà chỉ nhắc được câu " con đi tắm rửa đi" và cháu tự vệ sinh lấy chứ mẹ thì mệt rũ ra không còn sức để tắm cho con nữa, và vội vàng đi lo bữa tối cho cả nhà chứ không thì không kịp cho cháu chuẩn bị bài vở để ngày mai lên lớp( vì khuya quá cháu sẽ ngủ gục mất). Tôi cũng không hiểu các chuyên viên của Bộ Giáo Dục nước mình nghiên cứu và ứng dụng từ đâu ra những cái chương trình giảng dạy vượt quá sức tưởng tượng của giáo viên như vậy, công việc soạn giáo án để dạy còn không làm kịp lại còn vẽ thêm nào làm đủ thứ đồ dùng trên vật liệu khác nhau, các cô làm gì có thời gian mà sưu tầm, tìm kiếm các chai hũ lọ,...đồ phế thải để rồi vệ sinh chúng đi rồi làm đồ chơi cho trẻ.các cô tự tay vắt óc làm mà còn kkhông có thời gian thì lấy đâu ra thời gian mà ngồi đó cả ngày để dạy trẻ làm, mà bắt buộc phải dạy trẻ làm.tiền lương thì trung bình chưa được 50 ngàn đồng một ngày công mà mỗi tháng các cô phải bỏ ra vài trăm ngàn để mua giấy, keo, xốp,...để làm đồ chơi và rồi sau đó thì vứt vào sọt rác, bởi những cái đồ cô làm ra không được bắt mắt, bởi nó bằng giấy, bằng chai lọ phế thải nên không chắc chắn học trò chơi vài lần rồi các bế bứt đầu ra đầu, đuôi ra đuôi, bánh ra bánh cả thôi, ngay cả tranh cô làm dán trên tường bé cũng xé đi.Năm học nào tôi cúng thấy Bộ Giáo Dục kêu gọi "tiết kiệm", "chống lãng phí" và gần đây nhất là "học tập và làm theo tư tưởng HỒ CHÍ MINH" hẳn hoi đấy vậy mà tôi thấy cùng ngày càng lãng phí nhiều cái rất vô duyên. Không biết tiết kiệm tiền của lao động mồ hôi nước mắt của các cô, và cả sức lực của các cô nữa. Cả ngaỳ các cô ở tai trường hoạt động liên tục từ 6 giờ sáng đến 6 giờ chiều,để dáp ứng các yêu cầu của công việc các cô phải thức đêm để làm, giờ nghỉ không có, nếu lỡ may ngã bệnh thì lại tự bỏ tiền túi ra thuê người làm thế mình. THU NHẬP HÀNG THÁNG KHÔNG ĐẢM BẢO cho cuộc sống của các cô, mà khi bệnh thì lại mất luơng như vậy làm sao mà sống với nghề được? Thật là bất công!
Nơi tôi dạy là vùng nông thôn, hàng năm, đến lễ tết có phụ huynh nào đến trò chuyện thân mật với cô tặng cô một kg đường hay mì chính là khá lắm rồi đó, bao nhiêu năm tôi đi làm, muốn nhìn thấy một bó hoa tươi từ phụ huynh tặng cô là rất khó. Còn chuyện phong bì thì có lẽ nghe nguời ta nói cho vui chứ tôi chẳng mơ được. Điều tôi mơ ước là làm sao đừng có phụ huynh nào xù tiền học của cháu, vì bản thân giáo viên đứng lớp chúng tôi kiêm luôn công việc thu tiền học phí, hàng tháng phải lo đòi tiền chứ nếu không thì cô bị bắt buộc bỏ tiền túi ra đập vào chỗ chưa thu được đó. Ôi thật ngán ngẩm.



mn_m14e
Mong muốn một cái nhìn toàn diện
Ngày gửi: 12/12/2009 10:48:27 AM


Cảm thấy tủi thân quá, sắp trở thành một cô giáo mầm Non rồi. Khi bước chân vào ngôi trường SPTW 2 không nghĩ là ngành MN lại khó nhọc vậy. Sao đa số mọi người lại không có một cái nhìn toàn diện về giáo viên dạy MN nhỉ? Ngành nghề nào cũng đáng quý cả mà.



guest

Cuộc sống không như mong muốn
Ngày gửi: 1/21/2010 9:07:50 PM

Mình còn là sinh viên nam 3 tuy chưa bước chân vào nghề nhưng mình dã trải qua nhiều tuần kiến tập và thực tập thì mình cũng có chút nhiều hiểu biết công việc của người giáo viên mầm non. Cực đấy bạn ơi, ngoài giờ dạy trẻ những điều hay lẽ phải còn phải làm rất nhiều đồ chơi đồ dùng dạy học cho trẻ và cô, quan sát trẻ từng giây từng phúc tranh để say xát cho trẻ. Việc đó đòi hỏi người giáo viên rất cao, phải có tâm có trách nhiệm, đặc biệt quan trọng là phải yêu nghề mến trẻ. Điều đó đâu phải ai cũng làm được, chúng mình vào ngành này cung chính là yêu trẻ yêu nghề, nghề nào cùng là nghề cùng có cái giá của nó, cuộc sống không như mình mong muốn mọi thứ điều như có sự sắp đặt trước. Chỉ có những người trong nghề mới thông cảm được, đôi lúc trong cuộc sống còn có nhiều chuyện xảy ra không mong muốn. Việc trẻ đến trường có những chuyện xảy ra với trẻ là điều chúng tôi không mong muốn không ai nở để trẻ xảy ra như thế đâu và còn nhiều chuyện nhỏ nhặt xảy ra nữa...cái nào cũng có nguyên nhân của nó nên mong các phụ huynh đừng quá nóng vội và đặt hoàn cảnh của mình vào hoàn cảnh của họ để suy nghĩ mà thông cảm. Bên cạnh đó mình muốn nói các bạn rằng, các bạn ơi cố lên hãy nghĩ đó là một thử thách cần phải vượt qua để mình tiến lên phía trước, vì thế hệ trẻ em của đất nước mình cần phải là giáo viên mầm non thực thụ để xứng đáng là người mẹ người cô người thầy thuốc và là người nghệ sĩ nũa đó các bạn. không ai khác chỉ có người GVMN mới có danh hiệu đó mà không ngành nào có được. Chúng ta hãy vững tin không ngần ngại vượt qua tát cả mọi khó khăn thử thách nhé các bạn.


guest
Giáo viên không phải ai cũng giống ai...
Ngày gửi: 3/8/2016 1:11:50 AM


Mình là một giáo viên mầm non dạy ở nông thôn, nơi mình dạy là các e dân tộc mông, mưa phải đi bộ 4km tới trường, tay xách thức ăn đi 2 cô/ lớp 1 cô day, 1 cô nấu ăn cho trẻ, trẻ ăn 5n/ bữa,đầu năm đi làm các cô phải đi vận động học sinh, gặp phụ huynh hiểu thì ko sao... Nhiều phụ huynh ko biết tiếng phổ thông ấy, nhưng chúng tôi vẫn làm, ngày lễ ngày tết làm gì có gì chứ, chỉ mong học sinh đi học đầy đủ để không phải lên nương đi vận động là may rồi, lên đây nghe các bậc phụ huynh nói về gvmn mà buồn quá. Con sâu bỏ giàu nồi canh thôi các b ạ.


Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Dạy con học chữ (30/11)
 Kinh nghiệm đánh thức bé dậy sớm khi trời lạnh (27/11)
 7 lý do để sinh con gái (25/11)
 Lời tía dặn con trai trước ngày vào lớp 1 (23/11)
 20/11: Vì sao mẹ chọn phong bì tặng cô? (20/11)
 Bé dùng nước mắt làm vũ khí (19/11)
 Mẹ đẹp là nhờ có con (16/11)
 Giữ trẻ ở Mỹ (*) (12/11)
 Quý trọng chính mình (9/11)
 Ngày con "ra riêng" (4/11)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i