Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Giáo dục ở Việt Nam: Cân cặp!


Tôi giật cả mình khi tiếng con trai tôi (một anh nhóc lớp 2) gọi cuống quýt ở ngoài cổng dưới trời mưa tầm tã: “Mẹ ơi! Mẹ ơi, mau lên mẹ ơi!”. Trời đất! Tôi vừa chở nó đi học được 15 phút thôi mà! Thằng bé ướt sũng, mặt tái mét. Tôi hoảng hồn hỏi: “Chuyện gì vậy? Mưa gió thế sao con lại về?”. Nó lập cập trả lời: “Mẹ mở ngay cặp ra lấy hộp chì màu cất đi! Hôm nay không có tiết mỹ thuật!”. Tôi ngạc nhiên quá đỗi, chẳng hiểu gì cả: “Có sao đâu, con cứ để trong ấy, chiều về cất cũng được mà!”. Nó lắp bắp, xua tay lia lịa: “Không được! Không được! Thầy tổng phụ trách nói hôm nay cân cặp! Chỉ được đem đúng môn của ngày hôm nay thôi! Dư ra cái gì, thầy phạt nặng đó! Con sợ bị phạt lắm!”. Chỉ vì một hộp chì màu bé như bàn tay thế mà thằng nhóc mất cả hồn vía chạy về! Vội vã thay đồ cho con, tôi chở nó đến trường. Không ngờ trên đường đi nó còn sực nhớ ra, la rầm trời trong áo mưa: “Chết rồi! Còn hộp sữa nữa! Mẹ bỏ ra đi, con không uống đâu! Nó làm cặp nặng chết!” Mười mấy năm nay, các cháu tôi lần lượt học qua trường ấy, có thấy cân cặp bao giờ đâu! Thôi thì dù sao cũng hoan nghênh ý tốt của trường, muộn vẫn hơn không! Có điều giá như thầy nói rõ hơn cho các em biết là sữa, nước uống... được quyền đem theo. Chỉ cấm đồ chơi, sách truyện và sách vở của những môn không có trong ngày hôm ấy thôi, để các em đỡ hoảng. Tôi hiểu thầy cũng chỉ có ý hù cho các em sợ mà tuân theo chứ ai nỡ phạt nặng đâu! Nhưng trẻ con mà, nhất là chỉ cỡ lớp 1, lớp 2 thơ ngây, non nớt thì dễ tin lắm những gì người lớn nói. Chiều hôm ấy đi đón con, đứng trò chuyện với những phụ huynh khác mới biết thêm ngoài con tôi còn có hai em nữa cũng hộc tốc chạy về giữa mưa chỉ để cất đi - một đứa là cái bánh mì ngọt, đứa kia là cái kéo nhỏ, nhẹ hều!? KIM HƯƠNG (TP.HCM) (Cân cặp ở trường Phan Chu Trinh -HN)