Bức thư của một người mẹ đau khổ vì con gái thường xuyên so sánh những món cô nấu với các mẹ khác và không ngại ngần tỏ thái độ chán ghét.
Gửi con gái yêu,
Đừng làm mẹ đau lòng nữa, đừng so mẹ với những bà mẹ khác. Mẹ mệt mỏi lắm rồi.
Khi mẹ thừa nhận rằng mẹ đã không dành nhiều thời gian và công sức để chăm lo những bữa ăn lành mạnh cho gia đình minh, chúng ta đều biết rằng mẹ đã cố gắng thay đổi. Chắc hẳn con cố tình không nhận thấy những việc mẹ làm để cải thiện thói quen ăn uống ở nhà mình, từ chỗ lên kế hoạch, đi mua đồ và tất bật nấu nướng.
Nhưng, một lần nữa, có thể vì quá bận rộn khen ngợi món lơ xanh hay bắp cải luộc nhà người khác mà con quên đi rằng mẹ cũng đã làm mấy món đó trong chính căn bếp nhà mình.
Bất chấp nỗ lực của mẹ để làm con thích thú với những món ăn mới, những bữa tối mới ngon miệng và hấp dẫn hơn, con tiếp tục làm mẹ đau lòng và chỉ thích thưởng thức đồ ăn ở nhà một người mẹ khác, cụ thể là nhà cô hàng xóm sát vách nhà mình.
Nếu con cứ định làm thế với mẹ, ít nhất con cũng nên làm chuyện đó với một người lạ chứ. Có phải mẹ không dạy con được gì sao? Đối với mẹ, để dành cho con những bữa ăn ngon là cả một thử thách ghê gớm. Nhưng con cứ biểu hiện thích đồ mẹ khác nấu và luôn chê bai đồ mẹ nấu như vậy khiến mẹ thấy cuộc sống chẳng có chút dễ dàng nào.
Khi mẹ làm món thịt rán, con nói thịt rán ghê chết đi được. Vậy mà khi cô hàng xóm làm món đó, con lại khen ngon tuyệt. Mẹ không thể tin mẹ lại thú nhận chuyện này nhưng đúng là mẹ quá sức ghen tị với tình yêu con dành cho cô hàng xóm nhà mình. Mẹ ghen tỵ đến nỗi mẹ không muốn đâu nhưng mẹ vẫn mở lời hỏi xin cô ấy công thức làm món thịt rán. Con có nghe mẹ nói không? Mẹ làm đúng món thịt rán như cô hàng xóm. Và kết quả là, con vẫn thích cô ấy hơn. Thậm chí, con còn chẳng thèm giả vờ che giấu sự "thích hơn" ấy.
Mẹ cũng nghĩ hay cô ấy cho con ăn mấy món mà mẹ thường nói chẳng tốt cho sức khỏe chút nào như đồ chiên rán, đồ ngọt. Nhưng không, trong thực đơn của cô ấy vẫn có rất nhiều rau xanh chế biến theo kiểu hấp, luộc như mẹ. Và con cứ tuyệt đối thích đồ cô ấy nấu hơn.
Mẹ đã dành hàng giờ chọn mua đồ ngon ở nhiều siêu thị khác nhau. Mẹ xin nghỉ làm sớm để về chuẩn bị bữa tối. Mẹ thậm chí còn thu xếp công việc để cuối tuần đi chợ nông sản địa phương, để mua những thực phẩm sạch và ngon. Rồi mẹ háo hức chuẩn bị bữa ăn với ý nghĩ cả nhà, trong đó có con, sẽ thích thú với đồ mẹ nấu. Vậy mà rốt cuộc, vẫn thái độ quen thuộc, vẫn câu nói quen thuộc, con thích đồ ăn cô hàng xóm nấu hơn.
Một ngày nào đó, con sẽ hiểu ra, cô hàng xóm và những món ngon của cô ấy, đến một lúc nào đó, không thể theo con được nữa. Khi đó, chỉ còn lại một người vẫn sẽ bên con, vẫn sẽ cố làm những món ngon cho hợp khẩu vị của con. Người đó là mẹ.
Một ngày nào đó, con cũng sẽ hiểu ra, để các con con cảm thấy hứng thú với mấy món rau xanh và không ném trả lại con đôi lời cau có gần như là một việc không thể. Nhưng trước khi tới ngày đó, hãy làm ơn giữ tình yêu con dành cho các món ăn nhà khác cho riêng con. Vì nếu con cứ tiếp tục so sánh và phủ nhận hoàn toàn công sức của mẹ, mẹ sẽ chỉ càng thấy đau lòng thêm nữa mà thôi.
Theo PN