Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

“Chạm” vào con


Ba mẹ luôn tự nhủ sẽ mang lại cuộc sống vật chất và tinh thần trọn vẹn cho con. Ba cật lực lao động, làm trụ cột trong nhà. Mẹ thì ngoài công việc ở cơ quan, luôn tranh thủ về nhà chăm lo bếp núc, nhà cửa. Ba mẹ có mỗi mình con, nên cứ động viên nhau phải quan tâm đến con nhiều, để con được phát triển toàn diện.


Bữa ăn của con bao giờ cũng đủ dưỡng chất. Mẹ thường xuyên cập nhật sách báo, tìm hiểu chế độ ăn hợp lý của trẻ: ăn đủ dinh dưỡng mà không bị tăng cân quá mức. Nhờ thế, con có cơ thể khá cân đối, nước da trắng mịn, ai cũng thích nhìn. Về chuyện học hành, mẹ theo con... trên từng cây số. Mẹ luôn biết hôm nay có tiết học gì, thậm chí biết tên từng giáo viên bộ môn. Mẹ thầm theo dõi từng động thái của con, biết con vui buồn ra sao, rồi động viên kịp thời. Những chuyển biến trên cơ thể đang dậy thì của con, mẹ cũng mau chóng nhận thấy; cả những vết xước, vết trầy... Mẹ từng cho rằng sự quan tâm của mình với con như thế là tròn trịa, vậy mà chẳng hiểu sao con càng lớn, khoảng cách giữa con với ba mẹ càng xa dần.


Dường như những gì mẹ vì con đã không thể chạm vào tâm hồn con. Sự quan tâm của mẹ đối với con chỉ mới là bề nổi của cái gọi là tình yêu của một người mẹ dành cho con cái. Tình yêu ấy có phải chưa đủ sâu, chưa thấu, chưa chạm vào tâm hồn đang mỗi ngày mỗi lớn của con? Nó không đủ lớn để giúp con thỏa mãn những thắc mắc của tuổi ưa tìm hiểu, thích khám phá? Dạo này mẹ thấy con hay đóng cửa phòng, hoặc nếu mở cửa cho mẹ thì cũng mở một cách miễn cưỡng. Con không mời mẹ vào, mà cứ hỏi "có gì không mẹ?".


Tâm sự chuyện mẹ con mình với cô bạn thân là chuyên viên tâm lý, mẹ mới ngộ ra nhiều điều, việc ba mẹ cho con đủ đầy về vật chất, quan tâm chuyện học hành của con thôi, chưa đủ, mà làm sao để con cái xem ba mẹ là những người bạn để sẵn sàng chia sẻ ngay cả những điều khó nói. Nhắc tới chuyện này, mẹ tự nhận khuyết điểm là hình như mẹ chưa từng đề cập chuyện giới tính một cách rõ ràng, sâu sắc cho con hiểu. Mẹ vừa ngại ngần, vừa sợ "vẽ đường cho hươu". Những khi con kể chuyện bạn này thích bạn kia, mẹ lại cấm kỵ, vì cho rằng tuổi con còn nhỏ, không nên kể chuyện yêu đương, rồi mẹ mau chóng chuyển đề tài khác. Thế là mẹ đã bỏ mặc con loay hoay với những băn khoăn, thắc mắc của tuổi mới lớn. Mẹ đã khước từ nhiều cơ hội để con hiểu thêm về tình bạn, tình yêu. Có lẽ đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến mẹ con mình chưa thật sự tâm đầu ý hợp, và mỗi ngày mỗi cách xa nhau hơn.


Mẹ sẽ bớt "ủ" con như trước, biết lắng nghe và cố gắng đối thoại cùng con trong mọi chuyện. Nếu chuyện nào mẹ con mình không cùng quan điểm, thì cứ thoải mái tranh luận con nhé. Về phần con, chưa hài lòng về ba mẹ điều gì, hoặc thắc mắc điều gì, hãy nhớ trải lòng, bởi làm cha mẹ đâu phải ai cũng hiểu con mình cặn kẽ! Lâu nay, khoảng cách vô hình của hai mẹ con đã khiến mẹ mất ăn mất ngủ, vừa giận bản thân dạy con không đúng cách, vừa giận con được voi đòi tiên, rồi hành khổ ba mẹ. Giờ mẹ đã hiểu, nếu chạm được vào tâm hồn con, mẹ sẽ thấy cả chân trời rộng của con. Lúc ấy mẹ mới thật sự biết con nghĩ gì, thích gì và mơ ước những gì. Mẹ sẽ được nhìn con khôn lớn mỗi ngày, để động viên những gì con làm đúng, hay giúp con nhìn nhận những điều chưa đúng. Điều ấy sẽ không khó đối với những người mẹ có trách nhiệm với con cái.


Mẹ đi gõ cửa phòng con đây...


Theo PN