Quảng cáo len lỏi vào từng bữa ăn, giấc ngủ trẻ thơ Đánh thẳng vào lứa khách hàng nhí tiềm năng, sau này sẽ là những người tiêu dùng "thông minh", nhiều hãng sản xuất đồ gia dụng, sản phẩm sử dụng hàng ngày đã không ngần ngại "o bế" các trường mầm non, các nhà quản lý giáo dục để có thể len lỏi sự hiện diện của mình trong tâm trí lũ trẻ từng giờ, từng phút.
Thấy con mới vào học về nhà bi bô đọc, hát, nhiều bố mẹ còn thấy mừng và dạy con cho thuộc bài hát này để cho vui cửa vui nhà. Chị Hà ở Cầu Giấy cho biết: "khoảng 4-5 năm trước con gái chị đi học mẫu giáo đã có bài hát này, các bé học thuộc làu làu thậm chí cứ sáng ra là đòi kem đánh răng Colgate...". Đến hiện tại khi cháu chị nhập học ở trường mầm non khác thì cũng được dạy bài hát gắn với những thương hiệu sản phẩm tương tự nhưng thay bánh Chocopie bằng Oreon". Nhiều phụ huynh đã thắc mắc tại sao trong vô số bài hát dành cho trẻ nhỏ nhiều trường mầm non lại dạy cho trẻ một bài hát toàn những thương hiệu sản phẩm từ kem đánh răng, sữa rửa mặt, bánh, sữa như vậy? Hỏi các cô giáo, các cô cũng chỉ biết lắc đầu kêu đây là bài hát "gia truyền" từ lớp trước sang lớp sau, cứ thế mà ê a hát. Có thể nói, rất dễ nhận thấy, đây chính là cách thức quảng cáo sản phẩm của nhà sản xuất len lỏi, bao vây cuộc sống của từng đứa trẻ. Khi đến trường thì hát quen mồm, về nhà TV lại đầy rẫy quảng cáo hấp dẫn khiến nhiều bé cứ nhất định đòi sử dụng hoặc ăn thực phẩm chúng đã thuộc tên, trong khi các bậc phụ huynh cũng chẳng khắt khe gì mà không chiều lòng cho con trẻ. Trước đó, trong năm 2011, 2012 khá nhiều phiếu bé ngoan phát tại các trường học cũng được in logo của nhiều sản phẩm như sữa bột, sữa ong chúa, cốm dinh dưỡng, mỳ tôm... khiến nhiều trẻ nhất định đòi bố mẹ mua sản phẩm trên phiếu bé ngoan về dùng vì muốn hàng tuần được... phát phiếu.
Có một dạo, chiều nào chị Hoa cũng thấy cậu con trai học lớp 4 cầm một hộp sữa của một nhãn hàng Việt Nam về nhà uống, hỏi ra mới biết trường của con mới được phát sữa vào buổi chiều, nên chị Hoa cũng yên tâm không lo bé vay tiền ai mua sữa. Được một vài tháng, bẵng đi không thấy cu cậu mang sữa về, sau đó còn đòi mẹ mua đúng nhãn sữa đó vì thấy... ngon, lại mới quảng cáo có đồ chơi, chị Hoa mới biết đó là sữa tài trợ. Tuy nhiên, khi mua sữa về cho con thì thực chất, cậu bé không uống sữa mà chỉ muốn món đồ chơi đính kèm do nghe theo quảng cáo trên TV. Cu cậu còn bật mí với mẹ: từ ngày được phát sữa, con mới hay nhớ đến tên sữa và để ý trên TV hoặc trong những lần đi siêu thị với mẹ, thế nên con mới biết được tặng đồ chơi.
Dù chưa thấy ai đề cập nhưng không phải "vô tình" mà nhiều trường lại đồng ý cho các nhãn hàng phát đồ miễn phí, vẽ tranh, in logo trên phiếu bé ngoan một cách vô tư như vậy. Ngoài một vài lợi ích nho nhỏ đã nêu trên, sự hiện diện, in sâu vào đầu óc ngây thơ của lũ trẻ bằng việc quảng cáo trong trường là việc khôn ngoan của các nhà sản xuất và quảng cáo, nhưng với môi trường giáo dục, để các nhãn hàng len lỏi vào trường quảng cáo cũng có những tác động không nhỏ đến nhận thức của lũ trẻ. Nếu muốn tạo ra một thế hệ người tiêu dùng mới, các hoạt động quảng cáo cần lành mạnh hơn, đừng để lũ trẻ phải nhăn mặt khó chịu vì sự chen chân quảng cáo giữa buổi văn nghệ của trường. Đến lúc đó, sự yêu thích, ấn tượng chưa thấy đâu mà mối ác cảm đã dễ đeo đẳng.
|