Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Không gian riêng


Do sơ suất, cô giáo làm lạc mất bài tập làm văn của vài bạn, trong số ấy có con. Cô bảo các con về nhà làm bài lại. Sáng Chủ nhật, con gái vui vẻ ngồi vào bàn viết. Con tỏ vẻ hào hứng khi được làm bài mới, có lẽ vì không ưng ý với bài từng làm ở lớp.


Mẹ tò mò, muốn biết con viết ra sao nên lâu lâu lại kiếm cớ đi ngang qua và ghé mắt nhìn. Con viết được phần mở bài, sau đó gạch bỏ, rồi viết lại, rồi gạch xóa tiếp. Mỗi lần mẹ đứng phía sau, con đều không viết được gì thêm. Lạ thật, bài văn này con đã làm qua ở lớp, chẳng lẽ giờ viết thêm lần nữa khó đến vậy?


"Để mẹ gợi ý cho con được không? Thời học sinh mẹ giỏi văn nhất trường đó nhé". Con lặng im, không nói gì. Mẹ bắt đầu phân tích đề bài và giảng giải. Đợi mẹ nói xong, con lí nhí: "Dạ con biết rồi. Mấy ý đó cô cũng dạy như vậy, nhưng không nói rõ bằng mẹ. Mẹ dạy rất dễ hiểu". Được con khen, mẹ thấy vui vui.


Yên tâm vì con đã rõ hướng, mẹ xuống bếp lo nấu bữa trưa. Nấu nướng xong, mẹ lên phòng xem "tình hình", đúng lúc lại thấy con gạch gạch xóa xóa. Hơi thất vọng nhưng mẹ không nói gì, chỉ đứng lẳng lặng phía sau. Con gí ngòi bút vào giấy nháp, tô vẽ những hình thù vô nghĩa. Hình như con đang lúng túng và không nghĩ ra được gì. Thấy mẹ đứng hoài sau lưng, con buột miệng: "Hồi nhỏ, mỗi khi mẹ làm bài, bà ngoại có đứng cạnh bên không mẹ?". Ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột, mẹ ngớ ra, vội trả lời: "Không con à" rồi tìm cớ "thoái lui". Mẹ hiểu rồi, con không tập trung viết được là vì sợ mẹ "đọc trộm". Biết mẹ giỏi văn, con lo những điều viết ra có thể bị chê hoặc bị yêu cầu sửa lại. Thì ra con gái "đánh vật" cả tiếng đồng hồ với phần mở bài đơn giản chỉ vì bị mẹ làm phiền.


Đúng như mẹ nghĩ, từ lúc hoàn toàn được thả lỏng một mình, con viết liền một mạch, rất nhanh. Khi mẹ gọi tạm nghỉ để ăn cơm trưa cũng là lúc con vừa xong phần kết. Bài tập làm văn đó được cô cho điểm 9. Mẹ nhớ hoài kỷ niệm này vì nó là "cột mốc" khiến mẹ biết để ý nhiều hơn đến cảm giác của con. Thỉnh thoảng con cần có không gian riêng để chơi, để học. Chẳng nhất thiết lúc nào mẹ con cũng quấn quýt bên nhau mới là tốt, đúng không con?


Theo Phunu.net