Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Để làm người mẹ tốt


Một người bạn trong friendslist trên FB gửi cho mẹ lời nhắn: Chị ơi, em sắp sinh con rồi. Nhìn những bức hình gia đình chị hạnh phúc, nhìn các con chị ngoan ngoãn, xinh xắn, thấy gia đình chị rạng rỡ trong các chuyến đi chơi, em ngưỡng mộ quá. Chị ơi, em phải làm gì để trở thành một người mẹ tuyệt vời của các con mình như chị hả chị.


Đọc những dòng chữ đó, mẹ chợt bần thần. Không phải lúc nào mẹ cũng là người mẹ tốt của các con nhưng giờ đây, mẹ đã làm được những điều khiến mọi người nhìn mẹ với con mắt khác đi so với vài năm trước, để mọi người gọi mẹ là người mẹ tuyệt vời. Mẹ hạnh phúc với điều đó, hơn bất cứ điều gì mẹ đạt được trong đời này.


Ảnh minh họa. Nguồn: Internet


Mẹ từng là một sếp giỏi ở một công ty lớn. Ngày đó, mẹ điều hành công việc như một nhạc trường tài ba. Các nhân viên ngán ngại và nể sợ mẹ nhưng chẳng ai dám gần gũi mẹ. Mẹ vẫn thường nói, mẹ không cần tình cảm, chỉ cần công việc chạy thật tốt. Mẹ mang tinh thần kỷ luật đó về gia đình, áp dụng với bố và các con. Ngày đó, bố con chỉ là nhân viên bình thường ở một công ty nhỏ, lương bố thua lương mẹ hàng chục lần, nên mẹ nghiễm nhiên giao cho bố chức... giám đốc điều hành của gia đình. Chẳng mấy khi mẹ ở nhà. Mẹ chỉ đạo tất cả việc nhà từ xa. Mẹ có rất nhiều tiền và nghĩ chúng thay được vai trò của mẹ trong gia đình.


Bố các con hiền và kiên nhẫn lắm. Lúc nào bố cũng sẵn sàng lặn lội cả chục cây số để đưa đón mẹ khi cần. Sáng chiều bố chất lên xe hai đứa đưa đón đến trường, đón mẹ, đi nhà sách, đi công viên. Những lúc kẹt việc, bố thả các con ở công ty mẹ hoặc công ty bố. Những lúc đó, các con đã mệt lắm sau một ngày học hành nhưng vẫn phải ôm những chiếc ba lô to đùng, khép nép ngồi trên ghế, dạ thưa với mọi đồng nghiệp của mẹ trong ánh mắt nghiêm khắc của mẹ. Me biết, mọi người xì xào sau lưng mẹ: "Bả la to tiếng thế, nhưng nhiều tiền, nên ông chồng... tội nghiệp cứ riu ríu, mấy đứa con cũng rúm người lại...". Mẹ không quan tâm, mẹ nghĩ họ ganh ghét, mẹ nghĩ họ yếu đuối, kém cỏi nên lúc nào cũng tuyên bố: gia đình là tất cả. Mẹ có cả hai trong tay đó thôi! Cả hai đều "thuần phục" mẹ.


Bất ngờ mẹ bị bệnh nặng phải điều trị suốt mấy tháng trời. Lúc đó mẹ đã nhận ra một điều: gia đình mới là chỗ dựa vững bền nhất. Bố các con vẫn thế, hiền lành, chu đáo, tận tụy chăm sóc mẹ, không quản ngại bất kỳ việc gì. Nhìn bố các con chăm sóc mình, mẹ cứ phải kềm lại nước mắt. Mẹ nhớ những lúc mình sang sảng quát bố trên điện thoại vì những điều không vừa ý. Nhìn các con quấn quýt rót nước, lấy khăn, lau mặt, đặt đôi dép cho đúng chỗ để mẹ quờ chân là xỏ được vào ngay, mẹ thấy lòng rưng rưng. Đến lúc bé Bo thủ thỉ với mẹ: "Mẹ ơi! Con không thích mẹ bệnh đâu, nhưng mẹ bệnh thế này, mẹ ở nhà mãi với con thì con thích lắm", nước mắt mẹ đã trào ra.


Khỏe lại, mẹ xin nghỉ làm, chuyển sang một việc nhẹ nhàng hơn. Lương ít đi nhưng thời gian dành cho bố và các con nhiều hơn. Mẹ bắt đầu đưa các con đi học, đi chơi, để bố có thời gian kiếm tiền bù đắp các khoản chi tiêu. Mẹ dạy các con học bài buổi tối, cho cô gia sư nghỉ việc để giảm chi phí; tự đi chợ, nấu nướng để có bữa ăn cho tinh tươm mà đỡ tốn kém. Các con thích đi học với mẹ, được kể đủ thứ chuyện trên đường; các con thích mẹ dạy, nói mẹ dạy dễ hiểu hơn bố (mẹ vốn là cô giáo trước khi ra làm kinh doanh mà); các con thích ăn món mẹ nấu, vì mẹ không tiếc công tìm tòi những món mới, không quanh quẩn vài ba món như cô giúp việc trước đây. Thứ bảy, chủ nhật rảnh rỗi mẹ và các con lên sân thượng trồng hoa, trồng dàn bầu, dàn mướp... Cùng với những bài học của các con, mẹ con mình làm giá đỗ, làm thủ công, vẽ tranh treo tường. Không khí nhà mình ngày càng vui, càng chan hòa hạnh phúc. Các con giờ không còn phải lay lất trên ghế công ty của ba của mẹ, không phải vật vờ ở sân trường nữa. Các con cũng không phải nghe những lời mẹ hứa cho qua chuyện: hè đi chơi, tết đi chơi, giờ thì lo học đi...


Đọc tin nhắn của cô bạn trẻ, mẹ chỉ muốn nói với những người sắp trở thành mẹ, rằng không phải một tài khoản lớn trong ngân hàng, không phải hàng núi quần áo xinh đẹp, không phải những cuốn sách hướng dẫn dày cộp cách nuôi dạy con cái, mà quan trọng nhất là thời gian. Để trở thành người mẹ tuyệt vời nhất của các con mình, người mẹ nào cũng phải dành thật nhiều thời gian cho con, lắng nghe con mình cười, con mình khóc, hiểu con mình cần gì và muốn gì. Thời gian cùng con là cái quý giá hơn tất cả, không có tiền bạc nào thay thế được.


Theo PN