Khoảng 2 năm trước, tôi đã mua game Animal Crossing (một game phi tuyến tính với chủ đề về làng mạc, nông trại). Tôi hứng thú với trò chơi đó nhưng tôi và em trai chỉ chơi khoảng một tháng thì bắt đầu chán.
Dù vậy, tôi vẫn cố gắng thuyết phục mẹ tôi chơi game, vì tôi nghĩ Animal Crossing là một game đơn giản mẹ có thể chơi được. Tôi giúp mẹ tôi tạo nên một căn nhà trong game, và từ đó trở đi mẹ bắt đầu mê game này. Mẹ tôi từ lúc nhỏ đã bị bại liệt và bà phải sử dụng xe lăn, chính vì thế phần lớn thời gian bà ở nhà và chỉ thi thoảng đi mua sắm hoặc đi nhà thờ.
Ngày qua ngày ở trong nhà khiến mẹ rất buồn, chính vì vậy Animal Crossing mang lại cho bà sự thoải mái rất tuyệt vời. Bà dành nhiều thời gian để chơi nó, đến mức tôi và em tôi đã nghĩ rằng bà bắt đầu "nghiện". Bà đã trả hết tiền đã vay để mua căn nhà mà tôi dựng cho, bà mở khóa và thu thập tất cả mọi thứ trong game... Bà vẫn chơi dù là tôi và em trai đã nghỉ chơi từ lâu.
Sau đó, bệnh tình của bà ngày một nặng hơn, và đến một lúc bà không thể chơi được nữa. Khoảng 1 năm trước, bà mất.
Tôi đã quên hẳn trò chơi Animal Crossing. Thế nhưng, một ngày, tôi chợt quyết định mở game lên, thăm lại ngôi làng. Cỏ cây đã mọc khắp nơi, những người dân làng hỏi tôi rằng mẹ tôi đâu rồi.
Và rồi tôi tới thùng thư của mình, và thật vô cùng bất ngờ! Trong đó tràn ngập những lá thư và các món quà, tất cả đều từ mẹ. Các lá thư đều có nội dung tương tự như sau: "Mẹ đang nghĩ về con. Có lẽ con sẽ thích món quà này. Yêu con! mẹ".
Thì ra, dù tôi đã ngưng chơi game, mẹ vẫn thường xuyên gửi quà cho tôi. Tôi chợt nhớ lại những ngày tôi đã trêu chọc mẹ, bà cứ vẫn chơi game, và chỉ bây giờ tôi mới nhận ra rằng trong thời gian đó bà chơi chỉ để lấy thêm quà cho tôi...
Có lẽ câu chuyện này của tôi có vẻ hơi "sến" với các bạn, nhưng tôi đã thật sự bất ngờ về sự tác động của nó đối với tôi và tôi nghĩ rằng tôi nên chia sẻ câu chuyện này với mọi người. Hãy yêu bố mẹ bạn nhiều nhất có thể, khi bạn đang làm được điều đó.
Theo PN