Gia đình tôi đông người, ba thế hệ, bốn gia đình ở chung trong một căn nhà chỉ chừng hơn trăm mét vuông.
Sinh hoạt của mỗi người mỗi khác. Khi mọi người cùng ở nhà, giờ nghỉ ngơi buổi tối cũng chia ra năm bảy "phe". Ông ngoại, cậu Vũ, ba Minh thì túm tụm coi đá banh. Bà ngoại, mợ Dung, dì Thanh và mẹ Thư thì vừa tranh thủ việc nội trợ lại vừa "luyện" phim Hàn. Mấy đứa nhỏ tha hồ coi ti vi, chơi game...
Tuy nhiên, chúng tôi lại duy trì một "thời khắc vàng" hiếm hoi vào lúc năm giờ sáng hàng ngày. Đã thành thói quen, cứ nghe chuông báo thức vang lên là mọi người bật dậy để tập thể dục. Sau khoảng gần một tiếng vận động đến vã mồ hôi, mọi người xúm nhau chuẩn bị bữa sáng. Bữa điểm tâm đơn giản nhưng vui vẻ, ấm áp. Mọi người gợi ý về món ăn mong muốn trong ngày để bà đi chợ. Do đó ai cũng được vừa miệng với bữa cơm hàng ngày. Rồi mọi người thường "báo cáo nhanh" về công việc ngày hôm đó. Ví dụ như buổi chiều, bé Ngân và bé Uyên sẽ đi học Anh văn lúc năm giờ; mợ Dung đi về ngoại ăn đám giỗ... Chỉ đơn giản thế thôi nhưng sự gắn bó thân thiết trong buổi sáng tạo nên rất nhiều năng lượng cho một ngày làm việc. Bầy cháu ríu ra ríu rít hôn ông bà để chào đi học, rồi lần lượt từng người trẻ dắt xe đi. Buổi sáng ồn ào nhanh chóng trở nên yên ả khi chỉ còn có ông với bà, vậy mà cũng cãi nhau suốt chỉ vì những chuyện vụn vặt khó tính của người già. Nhưng chỉ cần nghe tiếng xe từ đầu ngõ, là ông bà lại vui mừng ra mở cửa coi hôm nay ai về trước, ai về sau.
Ngoài ra, gia đình tôi từ mấy mươi năm trước đã duy trì một "giờ vàng" nữa là giờ học. Đúng bảy giờ tối, ai đang là học sinh, sinh viên... đều phải ngồi vào bàn. Nhớ thời bao cấp, mỗi tuần cúp điện hai, ba ngày thì đốt đèn dầu ngồi học. Thời gian tối thiểu là một giờ, dài hơn tùy nhu cầu của từng người.
Mỗi hộ nho nhỏ trong đại gia đình còn có một giờ vàng riêng là khoảnh khắc trước khi đi ngủ. Mẹ Thư thường dỗ con bằng những câu chuyện cổ tích, lắng nghe con kể chuyện thầy cô, bạn bè... Rồi mẹ tranh thủ dạy con qua từng câu chuyện. Ba Minh thường về muộn hơn. Mỗi khi ba về, bọn nhỏ hay chui vô chăn để "hù" ba. Kể từ giây phút đó, mỗi khoảnh khắc trôi qua đều là giờ vàng...
Giờ vàng không phải là giờ mọi người cùng tụ tập, cùng làm việc... mà thật ra là thời gian biểu sinh hoạt hợp lý để mọi người có thể cùng chia sẻ, cảm nhận sự ngọt ngào của hạnh phúc gia đình.
TRẦN THỊ MINH THƯ (Q.11
Theo PN