Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Đóng cửa dạy con vì ông bà


Thấy cu Tôm nằm gác chân vào mặt ông nội, Duyên nhắc nhưng cu con vẫn lờ đi vì được ông nội ‘hậu thuẫn': ‘Kệ nó. Nó gác mỏi nó khắc thôi'. Bực mình, Duyên nghiêm khắc quát con nhưng cu Tôm vẫn không sửa lỗi, trong khi ông nội vẫn bênh: ‘Nó trẻ con, nó biết gì mà cứ om sòm lên'. Sau cùng, Duyên phải cứng rắn yêu cầu cu Tôm vào phòng, đóng cửa lại để dạy bảo con.



Sống chung với bố mẹ chồng, chuyện dạy con của Duyên rất hay bị ông bà xen ngang. Cu Tôm cũng biết được ông bà chiều nên khi có ông bà, cu cậu hay chống đối lại mẹ. Còn những lúc chỉ có mẹ, không được ông bà bênh thì Tôm biết nghe lời hơn. Do đó, không ít lần Duyên phải đưa con vào phòng riêng để dạy con. Thế nhưng không ít lần, mẹ chồng đứng ở ngoài gõ cửa ầm ầm, quát mắng con dâu: "Nó mới có 4 tuổi, biết cái gì mà suốt ngày nạt nộ nó. Lớn lên nó khắc tự ngoan tất. Trẻ con đứa nào chẳng thế" khiến Duyên không thể tập trung dạy con được.

"Sống với ông bà stress lắm. Kiểu gì ông bà cũng bênh cháu chằm chặp khiến mình không sao bảo vệ được quan điểm dạy con của mình. Nhưng mình xác định là phải cương quyết ngay từ đầu. Con bé thì cũng càng phải dạy chứ" - người mẹ chia sẻ.

Duyên bảo, bây giờ ở nhà cu con chỉ "sợ" mỗi mẹ. Nhiều lúc ông bà nói cháu không được lại mang mẹ ra "dọa": "Mẹ Duyên đâu, đưa Tôm vào phòng đi. Tôm không chịu nghe lời ông bà này". Thế là Tôm lại biết ngoan ngay.

Cùng cảnh, Giang (Thanh Xuân, Hà Nội) nhiều lần phải đưa con lên tầng trên để dạy bảo, tránh sự can thiệp của bà nội. Một sáng, bé Bông (3 tuổi nhà Giang) đòi ăn trứng vịt lộn. Bà nội tất tả ra ngoài mua trứng về thì cháu lại lè nhè đòi ăn mỳ tôm. Chiều cháu, bà nội lại hớt hải xuống bếp nấu nửa gói mỳ, đem lên thì cháu giãy nảy đòi ra ngoài ăn phở. Phát bực vì con nhõng nhẽo, Giang quát con thì bà nội lại bênh: "Kệ nó, nó thích ăn gì thì phải chăm chứ. Nuôi con như mày thì làm sao con lớn được".

Quan niệm chăm con ăn của Giang khá thoải mái. Giang không ép, không dọa nạt bắt bé Bông phải ăn. Mỗi bữa, Giang đều để con tự xúc ăn lúc đầu, sau mẹ mới xúc cho thêm ít nữa (vì nhiều khi lười quá, Bông không chịu tự xúc cơm). Ăn bao nhiêu, ăn thứ gì Giang đều để cho con chọn. Bé Bông ăn xong thì phải đứng dậy, không được mè nheo, nhõng nhẽo.

Do được bà nội chiều nên bé Bông hay "được đà". Mỗi khi được bà chăm ăn là Bông lè nhè đòi thứ nọ - thứ kia khiến Duyên phát bực. Nói con không được vì bà nội bênh nên Duyên toàn phải đưa con lên phòng trên tầng 2 để dạy con. Những lúc như thế, biết mẹ nghiêm khắc lại không có bà ở cạnh bênh vực nên Bông biết nghe lời hơn nhiều.

Theo Mevabe