Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

PHẦN IX: Những mục tiêu sai lầm trong gia đình:


Chúng ta đã và đang tìm hiểu một vài lý do khiến trẻ thường xuyên cử xử sai trái. Để hiểu được những thông điệp đã bị mã hóa ẩn sau những hành vi của trẻ, và để cùng trẻ học hỏi một cách có hiệu quả, thì việc cha mẹ biết nhận ra những mục tiêu sai lầm trong đời sống thực là rất có ích. Những mục tiêu của hành vi cư xử sai trái ở nhà thì như thế nào? Hãy mang chiếc kính vạn hoa của bạn ra, hãy điều chỉnh nó để có thể nhìn được thật xa, xem điều gì đã đang xảy ra, khi các hành vi được bắt nguồn từ những mục tiêu sai lầm (có liên quan đến Biểu đồ Mục tiêu sai lầm ở Chương 8).

Quan tâm quá mức hay là "con sẽ làm mẹ phải luôn bận rộn với con"

Người mẹ cùng với 2 đứa con Catherine 7 tuổi, và Ann 5 tuổi đang ngồi đợi ở ngoài phòng khám bác sĩ; Catherine bị sốt và ho. Mẹ đưa Catherine vào ngồi yên trong phòng đợi, nhẹ nhàng cởi áo khoác của bé ra. Cô cảm thấy trán của bé Catherine đang nóng sốt, và cố gắng giúp bé cảm thấy thoải mái nhất có thể. Sau đó, cô ngồi xuống và xem qua một cuốn tạp chí. Bé Ann mang một quyển sách dành cho thiếu nhi đến bên cạnh mẹ, nhờ mẹ đọc quyển sách đó cho bé nghe. Người mẹ nói, "Không phải bây giờ con yêu." Cô giải thích với Ann là mình đã phải thức suốt đêm với Catherine, và bây giờ, cô chỉ muốn xem lướt qua cuốn tạp chí.

Ann đã đi chơi tha thẩn xung quanh, nhưng chỉ vài phút sau, cô bé bắt đầu nhảy lên nhảy xuống ghế. "Dừng ngay việc nhảy lên nhảy xuống ghế và ngồi im đi Ann!" - người mẹ nói to. Ann dừng việc nhảy lên nhảy xuống ghế, nhưng chỉ sau vài phút, cô bé lại hỏi xin mẹ liệu cô bé có được ngồi trong lòng mẹ không. Người mẹ nói, "Không, tất nhiên là không. Con đã quá lớn để làm điều này rồi!" Người mẹ đứng lên và đi về phía Catherine để kiểm tra xem cô bé có sốt lại không.

Sau đó họ được gọi vào phòng kiểm tra. Vì cả ba mẹ con đang chờ bác sĩ, Ann đã kêu lên rằng cô bé thấy đau bụng. Người mẹ nhìn cô bé một cách lo lắng, và sờ trán cô bé để cảm nhận. Khi bác sĩ đến khám cho Catherine, Ann bắt đầu giật mạnh ống tay áo của mẹ, và nói rằng cô bé phải đi vệ sinh. Người mẹ ra hiệu, đứng lên, và dẫn Ann xuống dưới hành lang, ra nhà vệ sinh.

Hành vi cư xử của Ann dĩ nhiên làm mẹ cô bé tức giận. Điều gì đã xúi giục cô bé hành động theo cách như vậy? Ồ, Ann đã chú ý thấy Catherine được quan tâm nhiều hơn. Ann có thể đã nghĩ rằng Catherine được yêu quý hơn. Tất nhiên điều này là từ góc nhìn của cô bé.

Bạn nghĩ rằng bây giờ người mẹ đang cảm thấy thế nào? Tức giận? Chán nản? Có lỗi? Có thể ngay lúc này cô ấy ước mình đã để Ann ở nhà. Người mẹ sẽ cảm thấy thế nào khi bước vào trong thế giới của Ann? Cô ấy có thể làm gì khác không?

Hành vi cư xử của Ann đang nói nên rằng "Con cũng muốn được quan tâm. Con muốn được chú ý hơn, và con muốn là một phần của sự việc đang diễn ra." Ann tin rằng cô bé có quyền sở hữu, hay bé là quan trọng chỉ khi mình được chú ý đến, hoặc là khi mẹ phải bận rộn với cô bé. Đây là thông điệp đầu tiên trong 4 thông điệp (những mục tiêu sai lầm): Sự quan tâm quá mức.