Những mục tiêu sai lầm ở trường Mầm Non: Những trận tranh giành quyền lực ở trường Đó là một ngày đẹp trời, có nắng nhẹ tại trường mẫu giáo Siverport. Ở bên kia cây táo, bé Shama 3 tuổi và cô giáo Julie đang có cái nhìn trừng trừng vào nhau. Cô Julie nói đã đến giờ phải vào trong rồi. Shama không đi. Julie nhấn mạnh giờ ra chơi kết thúc: tất cả những bạn khác đã vào trong rồi, và Shama phải vào trong ngay lập tức. Bé Shama bám lấy bên cạnh của cây leo (trang thiết bị cho sân chơi của trẻ). Khuôn mặt của cô Julie bắt đầu đỏ lên, và cô bắt đầu đe dọa cô học trò bé nhỏ: "Nếu như con không vào trong ngay bây giờ, con sẽ không được phép đi ra ngoài chơi cả ngày hôm nay nữa."
Shama thè lưỡi ra. Cô bé chế nhạo, "Cô không thể làm điều đó với con!" Cô Julie cố gắng bế Shama lên và đưa vào trong, nhưng đầu tiên cô phải đuổi bắt để đưa bé Shama trèo xuống. Cô Julie cảm thấy tức giận (và một chút ngượng ngùng - vì rốt cục, đây chỉ là đứa trẻ 3 tuổi) và cô cũng cảm thấy rằng quyền lực của mình đang bị thách thức. Khi cô Julie bế Shama đang lăn lộn và la hét vào bên trong, cô nói qua hàm răng nghiến chặt, "Khi cô nói đến giờ phải vào trong rồi, thì con sẽ phải làm theo điều cô nói!" Xác định mục tiêu làm mất đi quyền lực Cô Julie đã cảm thấy tức giận; cô cũng cảm thấy quyền lực chính đáng của mình đang bị thử thách. Đây là những cảm xúc điển hình mà người lớn cảm thấy khi họ có liên quan tới một cuộc tranh giành quyền lực - và những cảm xúc này cung cấp dấu hiệu đầu tiên để xác định mục tiêu làm mất đi quyền lực của trẻ. Cô bé đang hành động theo mục tiêu giành quyền lực sẽ mất nhiều năng lượng để chống đối. Shama đã phải bám chặt lấy cây leo một cách quyết liệt để cô giáo không thể gỡ ra. Trong điểm mấu chốt của cuộc tranh giành, sự quyết liệt này có thể được miêu tả như là "tính kiên quyết không chịu nhượng bộ." (Tuy nhiên, khi một đứa trẻ đang học để giải quyết một bài toán phức tạp hoặc là đang chạy những mét cuối cùng của cuộc thi marathon, thì tính cách này có thể được gọi theo một cách tích cực là "sự kiên trì.) Niềm tin ẩn sau việc muốn làm mất đi quyền lực của cô giáo là "Con chỉ có quyền sở hữu khi sự việc nằm trong tầm kiểm soát của con. Không ai có thể bắt con làm mọi thứ." Đáp lại thông điệp Cô giáo của Shama có thể sử dụng quyền hành của mình như thế nào trong những cách thích hợp? Có một vài khả năng sau:
Nếu như có một mô hình về các cuộc tranh giành quyền lực giữ cô giáo Julie và cô học trò Shama, thì cô Julie có thể phá vỡ được mô hình này bằng cánh nhờ Shama giúp đỡ, tức là để Shama sử dụng quyền của mình trong những cách có ích. Cô Julie có thể nói, "Shama, cô cần con giúp! Con có bằng lòng giúp cô, nói cho các bạn trai phía góc xa kia biết, đã đến giờ vào trong lớp rồi được không?" Một cơ hội để giúp đỡ cô giáo thường làm hấp dẫn một đứa trẻ đang tìm kiếm quyền lực, để trẻ cảm thấy có quyền theo những cách có lợi. Hãy nhớ rằng hầu như chẳng có ai - bao gồm cả trẻ con - thích cảm giác không có quyền lực hay bị bắt nạt. Tất cả chúng ta đều cần có những cơ hội để học tính tự kiểm soát, và để biết rằng quyền lực cá nhân có thể được sử dụng trong nhiều cách thích hợp. Nhu cầu của quyền lực không phải là mắc lỗi; mà nó chỉ là việc sử dụng sai quyền lực dẫn đến những rắc rối. Đưa ra những lựa chọn có giới hạn Một trong những cách tốt nhất để trao quyền cho một đứa trẻ là phải đưa ra những lựa chọn có giới hạn, trong đó mọi sự lựa chọn đều có thể chấp nhận được. Hỏi trẻ rằng liệu trẻ đã sẵn sàng để đi vào trong bây giờ chưa, tức là ám chỉ rằng trẻ không phải đi vào trong lớp nếu trẻ chưa sẵn sàng. Nếu như đó không phải là một sự lựa chọn có thể chấp nhận, thì đừng bao gồm nó trong những sự lựa chọn của bạn để nói ra, ám chỉ.
Cô giáo của Shama có thể hỏi Shama rằng liệu cô bé có muốn dẫn đầu cả lớp đi vào trong khi giờ ra chơi kết thúc không, hay muốn cầm tay cô giáo và đi theo sau là các bạn khác. Đây là những lựa chọn có giới hạn mà cả hai có thể chấp nhận được. Vẫn ở bên ngoài chơi thì không phải là một trong số những lựa chọn có thể chấp nhận. Nếu như một đứa trẻ trả lời bằng việc đưa ra một lựa chọn thay thế mà bạn đã không đưa ra trước đó, ví dụ như là vẫn ở bên ngoài, thì bạn hãy trả lời đơn giản rằng, "đó không phải là một trong số những lựa chọn có thể chấp nhận." Một sự lựa chọn khác có thể để cho Shama lựa chọn, là để cho cô bé lựa chọn thiết bị đồ chơi nào để chơi trước khi vào trong, và nói với cô bé rằng chuông sẽ reo trong vòng hơn 2 phút nữa. Điều này đòi hỏi việc lập kế hoạch thời gian phải đặt lên trước, đây là một điều khôn ngoan cần phải được chuẩn bị trước, khi những cuộc tranh giành quyền lực đã trở nên thường xuyên với một đứa trẻ. Làm điều bất ngờ Người lớn và trẻ mẫu giáo đôi khi nhận thấy rằng hành vi của họ trở nên dễ đoán được. Cô Julie và bé Shama có thể là đã thực hiện tình huống này nhiều lần trước đó. Thay vì việc đáp lại thách thức của Shama theo cách thông thường, Julie có thể làm điều bất ngờ. Khi Shama từ chối đi vào trong lớp, Julie có thể nói rằng, "Cô cá là con không thể bắt được cô đâu." và sau đó chạy ra xa khỏi Shama. Thật là một sự ngạc nhiên đối với người đang bám chặt vào rào chắn một cách quyết liệt! Shama chỉ có thể đuổi theo cô giáo, và khi cô bé bắt được Julie, cô Julie có thể trao cho cô bé một cái ôm ấm áp, sau đó cùng đi bộ vào trong lớp một cách yên bình. Sự xa cách không còn; cả hai cùng là người chiến thắng. Tìm kiếm những giải pháp cả 2 cùng có lợi Một bí quyết khác để giải quyết những cuộc tranh giành quyền lực, là tìm kiếm những giải pháp cả 2 bên cùng có lợi. Đó là khi cả 2 người cùng dính líu đến cuộc tranh giành này đều vẫn còn quyết tâm muốn là người chiến thắng duy nhất, điều làm cho cuộc tranh giành càng trở nên quyết liệt hơn. Tại sao bạn phải khẳng định quyền lực của mình, khi mà chắc chắn điều đó có nghĩa là một đứa trẻ phải là người thua cuộc? Mamnon.com |