Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Tha lỗi cho mẹ!


Cả tuần nay con phải ở nhà, vì vào lớp, con liên tiếp hành hung bạn rồi la hét đập phá, gây mất trật tự khiến giáo viên không thể dạy, còn các bạn mệt mỏi vì bị mất tập trung.


Nhìn con lủi thủi chơi một mình ở góc phòng, thỉnh thoảng lại quăng ném đồ đạc rồi gào thét, lòng mẹ đau như cắt.


Con ra nông nỗi này là vì mẹ. Mẹ đã giấu mọi người về chứng bệnh tự kỷ của con. Hồi còn ở nhà trẻ, ba đã phát hiện con luôn có hành vi kỳ lạ, chỉ thích chơi một mình, độc thoại và không tiếp xúc với ai. Mỗi lần nhà có khách, con không chịu chào hỏi. Dù ba mẹ có nói thế nào, con cũng chỉ lắc đầu bỏ đi. Thú vui của con là xé tập vở của chị Hai, vẽ lung tung lên tường rồi đem mấy cái đĩa CD ra bẻ... Ba bày tỏ sự lo lắng, nhưng mẹ lý giải: "Tính trẻ con mỗi đứa mỗi khác. Con là trẻ hiếu động nên hơi khó dạy, từ từ rồi cũng sẽ ổn thôi".


Ảnh: SS


Năm con học lớp Lá, con không thể nhớ tên của bất cứ người bạn nào, không biết cả tên cô giáo. Cô dạy hát, con không thuộc và cũng không hát được câu nào, không phân biệt được màu sắc, không gọi đúng tên đồ vật... Mẹ đã được mời lên. Cô giáo báo với mẹ là con có dấu hiệu của trẻ tự kỷ và khuyên mẹ đưa con đi khám. Mẹ rất giận nên đã nặng lời với cô rồi chuyển ngay con sang nhà trẻ tư nhân. Mới được một tuần, người ta đã trả con về vì không chịu được những hành vi kỳ quặc của con. Mẹ lặng lẽ dẫn con đến bệnh viện chuyên khoa. Không còn nghi ngờ gì nữa, con trai mẹ mắc chứng tự kỷ.


Thay vì phối hợp với bác sĩ để điều trị cho con, mẹ đã để con ở nhà, xem con như một đứa trẻ bình thường. Khi đi làm, mẹ gửi con cho ngoại. Đến lúc con bước vào lớp 1, mẹ vẫn nộp hồ sơ cho con vào trường học chung với những đứa trẻ bình thường. Con thường bị chuyển chỗ, chuyển lớp, rồi cuối cùng một giáo viên chủ nhiệm đề nghị thẳng thừng rằng mẹ nên đưa con vào một trường dành riêng cho trẻ tự kỷ. Mẹ không thể làm thế và cũng không muốn mọi người biết con của mẹ bị tự kỷ. Bởi vì mẹ luôn khoe với mọi người rằng con trai của mẹ đẹp và thông minh. Những đứa trẻ thông minh thường hay nghịch phá vì hiếu động. Sau đó, con vào học ở trường dân lập, mẹ đã phải tốn khá nhiều tiền bồi dưỡng cho cô giáo để con được quan tâm đặc biệt. Con vẫn lên lớp đều đều và bây giờ, khi đang học lớp 3, con bắt đầu giở chứng. Trong giờ học, con không chịu ngồi yên mà cứ nói huyên thuyên những câu chuyện do con tưởng tượng. Khi bạn bảo con làm ồn, con dùng bút đâm vào lưng bạn, ném tập vở của bạn ra cửa sổ. Nếu bị cô la rầy, con hét toáng lên và bỏ chạy ra ngoài. Đến mức đó, cô giáo không thể để con học tiếp.


Con trai, mẹ xin lỗi con. Chỉ vì sĩ diện mà mẹ đã lờ đi những biểu hiện bất thường của con. Bây giờ, bác sĩ bảo đã quá trễ, việc điều trị chắc chắn phải kéo dài và sẽ gặp nhiều khó khăn. Mẹ sẽ cố gắng hết sức để sửa sai con à. Mẹ sẽ tìm những nơi tốt nhất để điều trị cho con, sẽ luôn bên cạnh con, giúp con nhanh chóng trở lại cuộc sống bình thường. Mẹ tin mẹ con mình sẽ làm được. Tha lỗi cho mẹ nhé, con yêu...


Theo PN