Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Con không thích ăn? Hãy cho... nhịn!


Cứ đến bữa là cô con gái 6 tuổi của chị Bình lại than thở như một bà cụ non: "Lại ăn hả mẹ? Con sợ thịt lắm rồi! Hôm nay mẹ tha cho con có được không?".


Stress vì chuyện ăn uống của con
"Không hiểu sao mấy hôm nay thời tiết mát mẻ dễ chịu thế mà con bé lại dở chứng lười ăn kinh khủng. Đến bữa là nó lại than: ‘Lại ăn hả mẹ, con sợ thịt lắm rồi! Hôm nay mẹ tha cho con có được không?'. Mà nó có ăn được nhiều thịt gì cho cam, mỗi bữa mình cho ăn có 3 - 5 miếng mỏng tang", chị Bình rầu rĩ.


Cứ đến bữa là cô bé 6 tuổi lại mang bộ mặt khổ sở ngồi trước mâm cơm. Theo như lời chị Bình nói thì con chị thuộc dạng lười ăn kinh niên. Một năm phải có "vài đợt cháu chỉ sống bằng khí trời vậy mà nó vẫn chạy nhảy hò hét được mới lạ". Sau hơn một ngày con không ăn uống gì, xót con quá mẹ hỏi: "Con đói chưa?", thì cháu trả lời: "Con chả đói mẹ ạ, lúc nào con cũng thấy no".


"Hiện tại mình đang mang bầu bé thứ hai vậy mà bữa nào cũng phải quát mắng con ăn như thế này thì stress quá".


Không thích ăn là cho... nhịn - Kinh nghiệm hay của bà nội bé Cốm

Khi được gần 25 tháng tuổi mà Cốm chỉ nặng có 10 kg và cao 82 cm, lại lười ăn vô cùng. Vấn đề là mẹ Cốm rất cao (1m70 cơ đấy), còn bố cháu là Tây nhé mà Cốm thì cứ còi cọc nên mẹ cháu rất "ấm ức" về vụ này.


Chị Nhung - mẹ bé Cốm đã thử đủ kiểu, nào là thử cho nhịn một bữa, nào là vừa cho Cốm xem phim vừa ăn, nào là nói chuyện, rồi thì cả mắng nữa nhưng vẫn chào thua thói lười ăn của con.


Phép màu đến khi ông bà nội Cốm từ Tây về chơi. Chị Nhung phải đi công tác nên giao con cho ông bà nội trông. Chỉ một tuần sau khi chị Nhung về đã thấy Cốm tiến bộ hẳn về khoản ăn uống. Hỏi ông bà có bí quyết gì mà "siêu" thế thì bà nội bảo: "Cứ thấy Cốm lắc đầu là mẹ cho... thôi luôn, không gạ gẫm cháu ăn thêm một câu nào. Khi nào thật sự đói Cốm sẽ tự đòi ăn".


Thì ra, chị Nhung cũng đã thử áp dụng biện pháp này, nhưng mới thấy con nhịn một bữa là xót lắm rồi nên lại ép con ăn. Bà nội thì không thế, cho Cốm nhịn... thả phanh, không ăn cả ngày cũng được. Đến lúc đói khắc đòi ăn.


Thêm nữa, hàng ngày bà nội cho cháu vận động, chơi đùa thoải mái. Khi đã ngồi vào bàn ăn thì cả nhà bình đẳng, coi Cốm như người lớn, không ai đút hay phải gắp thức ăn cho ai. Cốm thấy được đối xử như người lớn và được ăn như người lớn nên tỏ ra rất thích thú. Thêm nữa, việc được thử món ăn mới hàng ngày khiến việc ăn uống của Cốm tiến bộ hẳn. Khi thấy mọi người chuẩn bị bàn ăn là đã cuống cuồng đòi ngồi cùng, thấy thức ăn đã biết reo lên thích thú.


Bây giờ, việc ăn đối với Cốm không còn là áp lực nữa vì khi bé lắc đầu là thức ăn được mang đi luôn, không còn bị ép ăn như ngày nào.


Theo afamily