Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Những con búp bê


Sài Gòn ngày xưa, từ thương xá Tax đi xuống phía tay phải là một cửa hiệu rất dễ thương có tên gọi Sai Gon Departo. Chúng tôi rất thích đến nơi này bởi món hàng búp bê "đẻ" bằng gỗ. Gọi là búp bê đẻ vì một con lớn, bẻ đôi ra, bên trong có một con nhỏ hơn, lại bẻ đôi tiếp, ra một con nhỏ nữa.

Bọn con gái chúng tôi rất thích búp bê. Chúng tôi cứ mua những con búp bê đẻ, đặt khắp bàn học, tủ buffet, tủ quần áo... Đến lúc nhiều quá lại trao đổi nhau.

Ảnh: Internet

Thuở đó nhìn nét vẽ trên gỗ đẻo hình búp bê, chúng tôi cứ tưởng đó là búp bê của người Nhật, sau này mới biết đó là những con búp bê Matrioska hay Matryona của Nga.

Sau giải phóng, đất nước còn khó khăn, gia đình tôi bán hết tủ bàn, buffet... đám búp bê không còn chỗ để, tôi cũng mang ra chợ trời bán nốt.

Tốt nghiệp kỹ sư nông nghiệp tôi được phân công về một nông trường. Trong số các hộ nông trường viên, tôi khá thân với gia đình chị Hồng. Chồng nghiện rượu, chị tần tảo trồng rau, nuôi gà lo cho con. Hai chị em bé Hai, bé Ba rất hiếu thảo với mẹ, phụ giúp mẹ công việc nhà. Một lần tôi đến chơi, thấy bé Hai lấy rơm, bó một nhúm nhỏ, đặt trên chiếc khăn, cột hai đầu vào hai chân ghế hát ầu ơ. Cuối tuần về thăm gia đình, tôi tìm ra con búp bê đẻ cuối cùng nơi góc nhà. Hai chị em thật vui mừng và lạ lẫm với một con búp bê có thể đẻ ra ba con nhỏ khác. Không thể kể hết sự hãnh diện của tôi khi thấy món đồ chơi bị quăng xó nhà trở thành báu vật của một gia đình. Chị Hồng nâng niu búp bê, xuýt xoa như chưa từng thấy món đồ chơi nào thú vị như thế.

Một tuần sau, tôi đến thăm nhà chị, thật ngạc nhiên khi bẻ búp bê ra, trong bụng không còn búp bê nhỏ nữa. Bé Ba nhỏ nhẹ: "Bọn cháu có một con búp bê đủ rồi. Hai con trong bụng bọn cháu chia cho nhỏ Ti và bé My, con của chú Phúc và chú Hoàng ở cạnh nhà". Phúc và Hoàng cũng là nông trường viên, không thân với tôi lắm. Tôi sang nhà Hoàng, thấy bé Ti cũng ru búp bê nhỏ trên khăn, bé My cầm búp bê nhỏ nhất vào bàn tay hát khẽ. Hai bé nhìn tôi với khuôn mặt rạng rỡ.

Cuối tháng lãnh lương, tôi tìm đến Sai Gon Departo. Thật buồn! Sai Gon Departo không còn nữa. Tôi thả bộ vào chợ, mua mấy con búp bê bằng nhựa mang về nông trường. Thế nhưng cả bé Hai, bé Ba, Ti, My vẫn khư khư giữ ba con búp bê đẻ.

Mấy tháng sau tôi rời nông trường về lại thành phố. Một thời gian dài tôi chưa trở lại nơi ấy, cũng chưa một lần gặp lại các em. Giờ đây mỗi lần đi ngang nơi mà trước đây là Sai Gon Departo, tôi không khỏi cảm thấy vui xen lẫn ngậm ngùi nhớ về những con búp bê ngày cũ, nhớ về những đứa trẻ nghèo.

Theo PN