Tin là thừa nhận sự "trưởng thành" Tấn Quỳnh (Bình Thuận) nhớ về kỷ niệm Tết năm anh học lớp 8. Trước Tết vài ngày, bố giao cho anh nhiệm vụ quan trọng: "Con đại diện cho gia đình đến chúc Tết ông bà, chú bác. Bố tin con sẽ làm được". Anh giãi bày: "Nghe xong "lệnh truyền" đó, tôi lo lắng "soạn" lời chúc và học thuộc lòng. Lo thì ít nhưng trên hết là cảm giác mừng vui vì nghĩ rằng bố đã công nhận mình là "người lớn" rồi. Sau Tết năm đó, tôi cảm thấy mình tự tin hơn rất nhiều khi đứng trước đám đông. Học lực của tôi từ đó cũng được cải thiện". Tin để giúp con từ bỏ tật xấu Do học đòi theo bạn bè nên từ năm lớp 8, Hoài Hữu (Đắk Lắk) đã biết hút thuốc lá. Lúc đầu, ông Xuân Lĩnh - bố anh đe nẹt, đánh đòn nhưng anh vẫn tiếp tục hút. Sau đó, anh đánh cuộc với ông nếu ông bỏ thuốc thì anh cũng sẽ làm như vậy. Có lẽ chúng ta thừa biết một ông già miền quê bao năm quen thuộc với thuốc lào nay bỏ thuốc khó nhường nào. Vậy mà ông đã làm được. Sau khi bỏ được thuốc, ông nói với anh: "Bố đã quen với chiếc điếu cày này trên 20 năm nay nhưng nay bố đã quyết tâm bỏ được. Bố tin con cũng sẽ làm được như vậy". Tấm gương và lời nói của bố đã giúp anh thực hiện được cam kết. Tin để động viên, khích lệ Mỗi lần tâm sự với các bạn trẻ, Mai Kha - giám đốc nhân sự của một công ty nước ngoài thường hay kể về kỷ niệm thời học sinh. Năm lớp 8, gia đình anh chuyển từ Nha Trang vào định cư ở TP.HCM. Là học sinh khá giỏi nhưng khi vào thành phố anh vẫn cảm thấy "đuối". Chính vì thế, những ngày đầu tiên theo học ở ngôi trường mới, anh chỉ muốn nghỉ học. Đoán biết tâm trạng của anh, mẹ anh (là một giáo viên) động viên: "Mẹ biết rõ khả năng học, sự cần cù của con. Mẹ tin rằng chỉ cần một học kỳ con sẽ bắt nhịp được. Năm sau (lớp 9) con sẽ nằm trong nhóm đầu lớp". Lời động viên đó đã kích thích anh. Với khả năng vốn có, anh đã chứng tỏ khả năng của mình: chỉ sau một thời gian anh luôn là một trong ba học sinh có điểm số cao nhất lớp. Sau đó, trong kỳ thi tuyển sinh đại học, anh là thủ khoa. Tốt nghiệp loại giỏi nên được nhiều công ty, tập đoàn lớn mời gọi. Đan Trinh từng đoạt giải nhất một cuộc thi chạy giải Hội khỏe Phù Đổng cấp tỉnh. Cô còn nhớ cảm giác hồi hộp trước cuộc đua. Chính lúc đó, bà ngoại của cô xuất hiện, động viên: "Trinh ơi, cháu đừng quá hồi hộp vì bà biết rằng cháu sẽ là người giỏi nhất trong cuộc thi". Sau khi nghe lời động viên đó, Đan Trinh đã cố gắng hết mình, không ngờ là cô lại "rinh" được giải nhất! Cũng cần lưu ý rằng: không phải khi phụ huynh nói "bố/mẹ tin con..." là mọi việc sẽ trở thành hiện thực. Câu nói này, cảm giác này phải xuất phát từ việc hiểu rõ tâm tư, khả năng của con cái. Có như thế niềm tin của phụ huynh mới là định hướng, là động lực giúp con cái phát triển. ThS Đặng Quốc Minh Dương (Đại học Văn Hiến - TP.HCM) |