Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Khi mẹ lỡ lời


Hạnh và Phúc, hai đứa con gái sinh đôi của tôi năm nay 10 tuổi, xinh đẹp và dễ thương như nhau. Chúng quấn quýt bên nhau như hình với bóng.

Một hôm, bà ngoại bệnh nặng, dì Út muốn đón bé Hạnh về trông chừng ngoại ít hôm để dì tiện đi làm. Đang là mùa hè nên tôi đồng ý. Hôm Hạnh soạn quần áo vào ba lô, Phúc cứ loanh quanh bên chị mãi. Đột nhiên bé hỏi: "Chị Hai, nếu mẹ báo em bệnh, chị có về thăm em không?".

Hạnh gật đầu: "Có chứ. Mình là chị em mà. Mẹ dạy ở trong gia đình, mọi người phải thương yêu nhau".

Phúc liền nói: "Vậy chị thề đi! Vì em sợ chị không giữ lời hứa giống như mẹ vậy. Hồi Tết, mẹ hứa sẽ thường xuyên về thăm ngoại. Vậy mà khi ngoại bệnh, dì Út gọi điện thoại báo tin thì mẹ lại nói bận. Khi nào bà chết mẹ mới về".

Tôi giật mình khi nghe các con nói chuyện. Quả là tôi có nói đại ý như thế khi em gái gọi điện thoại giục tôi về thăm mẹ. Lúc ấy vì công việc quá bận, trong tâm trạng không vui, tôi đã buông lời nói thiếu cân nhắc như thế. Ngay sau đó, tôi đã giải thích cho các con hiểu và tự nhủ sẽ thận trọng hơn trong lời ăn tiếng nói.

Theo PNO