Hi..hi..Dù đi đâu, ở chỗ nào mỗi khi nghe mẹ gọi:"Dịu dà ng ơi" Thì mọi người xung quanh mẹ mắt tròn, mắt dẹt khi thấy mẹ gọi con - Một cậu bé 5 tuổi như thế. Họ nghĩ chắc mẹ bị Hâm hâm nên mới đặt tên con như thế nhỉ? Mà ngẫm lại mẹ cũng thấy mình hâm hâm thật. Ai lại bao nhiêu tên hay không gọi mà toàn gọi con bằng những cái tên rất chi là...Dịu dàng, Đằm thắm, Nết na, Yêu Thương, Nồng nàn, Nếp cái, Mốc, Tony Bùi... Trời ơi! Nếu mà có cuộc thi ai nhiều tên nhất thì có lẽ con giành giải nhất mất. Ở Hội cha mẹ trẻ khuyết tật trí tuệ mỗi khi có Hội họp hay Tọa đàm chi đó mọi người thường bảo nhau rằng: "Trước khi chữa bệnh cho con thì phải chữa cho cha mẹ trước đã" Hay:" Con đỡ được tí nào thì Bố mẹ lại nặng thêm".hi..hi. Vậy nên Mẹ cũng có cái tên là: T tự kỷ,T câm điếc từ đó. Không sao đâu con, mẹ không buồn vì những cái tên đó đâu. Bởi mẹ mong muốn các cha mẹ khác nhìn thẳng vào sự thật, chấp nhận sự thật đó. Và mẹ cám ơn con! Dịu dàng ơi, Ngày chưa sinh con mẹ chỉ là một cô giáo bình thường ở Trường Huyện. Sáng lên lớp, tối về soạn bài. Và cứ đến tầm như bây giờ (cuối tháng 4, đầu tháng 5) là những Giao viên cực kì bận rộn cho HS thi hết học kỳ, rồi chuẩn bị Thanh kiểm tra cuối năm. Con biết không, mỗi khi nghe có đoàn kiểm tra của sở GD về thì cả trường lo lắng. Từ Hiệu trưởng cho đến giáo viên. lo Họ tìm ra lỗi..(Ai mà chẳng có lỗi con nhỉ?) Giờ đây,khi đã từng được ngồi Họp, Hội thảo cùng Bộ trưởng, thứ trưởng mẹ thấy chuyện ngày xưa sao buồn cười thế! Nghe mẹ kể con thấy mẹ "Oai" lắm phải không? Nếu con nói được, con sẽ hỏi mẹ: Mẹ ơi! Mẹ làm gì mà oai thế? Ùm,Mẹ chẳng làm gì cả. Đơn giản là vì con mẹ mới được gặp những người quan trọng như vậy. Vì con nên mẹ đã rời bỏ cái Trường Huyện đó, đưa con về Thành phố can thiệp sớm. Vì con mẹ được tham gia các Nhóm, Hội của các cha mẹ có con bị Khuyết tật trí tuệ. Vì con mà cái tên "T..Sao Mai" được khá nhiều các tổ chức, các ban nghành liên quan tới KTTT biết đến. Một người Cha hay một người mẹ khi biết đứa con thương yêu nhất của mình bị KTTT, Họ như suy sụp hoàn toàn. Họ đổ lỗi, Họ dằn vặt nhau.. (Họ là chính Mẹ của khoảng thời gian trước đấy con ạh ) rồi khi gặp mẹ, Họ khóc lóc,chia sẻ..rồi Họ cười..Họ còn hỏi mẹ: Sao chị/cô hiểu rõ tôi thế? Chẳng biết từ khi nào mẹ trở thành người soạn và giảng các chương trình tập huấn cho Cha mẹ. Tổ chức các sự kiện liên qua đến trẻ KTTT. Mẹ đi nhiều, đọc nhiều và hiểu hơn nhiều về thế giới xung quanh. Tất cả là nhờ con đấy, con yêu! Vì con mẹ cũng được đi chơi nhiều nơi, được ở Hotel hạng VIP, được đi máy bay mà không phải trả tiền...(chứ như lương gv của mẹ thì đến bao giờ mới được đi như thế hi..hi) Vì con mẹ được gặp gỡ, chia sẻ với các cha mẹ khá nổi tiếng trong giới " Khuyết tật trí tuệ" ở Hà Nội như: Bác Yến,Bác Thoa (Bác này có cái nick name nổi tiếng đó con ơi, Mẹ bạn D học cùng lớp hòa nhập với con ấy) Vì con mà mẹ còn biết tập tành sử dụng computer để lên mạng để chia sẻ. và mẹ đã gặp rất nhiều cha mẹ đi chung "Con thuyền" cùng mẹ và đặc biệt gặp một Bà mẹ ở ÚC (sau này mẹ sẽ kể con nghe nha!) Con yêu! Vì con mà thời gian qua Mẹ được Bộ Nội Vụ, Bộ GD, Molisa..mời đóng góp ý kiến cho dự thảo về Luật NKT.
Từ đó mẹ có thêm một tên nữa là: Người đẹp Khuyết tật trí tuệ. ha..ha zui quá! Hôm nay mẹ nhận được giấy mời đóng góp lần cuối cho dự thảo Luật NKT trước khi trình Quốc Hội vào tháng 11 và ban hành vào tháng 1/2012. Đọc qua dự thảo mẹ thấy: Vậy là bao nhiêu vất vả của các cha mẹ trẻ KTTT đã được đưa vào một số điều luật. Hy vọng khi luật được ban hành. Con của mẹ và các bạn khác không phải đóng tiền học quá cao, được hưởng chế độ phúc lợi XH, được thăm khám miễn phí và được quyền đi học hòa nhập.. Ơn trời! Mẹ cầu mong như thế! Sưu Tầm |