Hàng trăm thẻ bảo hiểm y tế của trẻ em dưới 6 tuổi bị "ngâm" trong tủ của UBND xã Bình Hiệp, Bình Sơn, Quảng Ngãi, trong đó có hơn một nửa đã hết hạn sử dụng, trong khi gia đình các cháu mỗi lần đưa con đi khám chữa bệnh lại phải móc tiền túi chi trả. Mới đây, tại tỉnh Bến Tre lại phát hiện hàng nghìn thẻ bảo hiểm y tế cho người nghèo và cận nghèo cũng bị "ngâm" trong tủ cho tới hết hạn, mặc người nghèo không thẻ bảo hiểm y tế chẳng biết lấy tiền đâu khám chữa bệnh. Chuyện như đùa, nhưng lại ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ và có thể cả tính mạng của trẻ em và người dân nghèo. Cơ sự chỉ vì các cơ quan thừa hành cấp xã vô trách nhiệm. Khi đã có thẻ bảo hiểm y tế, chỉ việc phát cho dân, cái động tác phát ấy quá đơn giản, vậy mà cán bộ xã vẫn không làm, bỏ mặc người dân đã nghèo lại thiếu hiểu biết về lợi ích của thẻ bảo hiểm y tế ngóng cổ chờ, và thời gian trôi, thẻ bảo hiểm y tế... hết hạn. Nếu báo chí không phát hiện, thì những chuyện quan liêu, vô trách nhiệm tưởng nhỏ nhưng lại lớn ấy cứ tiếp diễn, và mọi thiệt hại tiếp tục đổ lên đầu người nghèo và trẻ nhỏ-những đối tượng đã được nhà nước quan tâm và cấp bảo hiểm y tế miễn phí. Chính sách nhân đạo của nhà nước cũng vì mấy vị hay quên ấy mà không thể tới được người dân, những đối tượng được thụ hưởng. Khoảng cách giữa nhà nước và nhân dân cũng bởi những "chuyện nhỏ" ấy mà ngày càng xa. Những địa phương có chuyện "ngâm thẻ" như thế cũng do tình cờ mà bị phát hiện, hứa hẹn những chuyện như thế còn xảy ra ở rất nhiều địa phương trong nước, nhất là ở những vùng sâu vùng xa, vùng dân tộc thiểu số. Khi chưa bị bệnh thì có thể người dân rất ít nghĩ tới thẻ bảo hiểm y tế, nhưng khi đã lâm vòng bệnh tật, thì tấm thẻ bảo hiểm y tế lúc ấy mới trở nên cực kỳ quan trọng đối với họ. Lúc ấy, họ lại không có tấm thẻ mà lẽ ra mình có, mình được tiêu chuẩn phát không. Đó là nỗi đau của người nghèo, nỗi đau của dân trí thấp. Đó còn là nỗi đau của chính nhà nước, khi những chính sách nhân đạo đã không tới được người dân do những khâu trung gian quan liêu. Bây giờ, nếu có những dự án nào được phân về xã, bảo đảm sẽ được đón nhận rất nhiệt tình. Đơn giản, vì chúng hứa hẹn những "mỡ màu" và "phần trăm". Còn với những tấm thẻ bảo hiểm dành cho dân nghèo và trẻ em, thì làm gì có "màu mỡ" ở đó, nên người ta "quên" cũng dễ hiểu. Cái này thuộc về trách nhiệm và đạo đức công chức, nhưng hình như họ chưa được học tập thật nghiêm. Theo Dân Việt |