Sự giáo dục của bố tất nhiên khác hẳn sự dạy dỗ của mẹ. Bố bao giờ cũng nghiêm khắc hơn, kỷ luật hơn. Nhưng với các cậu con trai, những trò chơi với bố bao giờ cũng tuyệt vời. Có đứa con trai nào lại không thích được ngồi trên vai bố? Chỉ cần cậu bé lớn lên một chút, biết giữ cái đầu cho thẳng, thế là... ale hấp... 1,2,3... cậu bất ngờ thấy mình bay bổng lên cao, và ngồi trênbờ vai vững chắc của bố. Ảnh minh họa. Không thể diễn tả nổi sự thú vị khi bố cho con trai leo lên vai rồi nhảy ào xuống mặt biển rộng, ném bóng trên biển, tạt nước vào nhau một cách mạnh mẽ. Rồi sau đó, cũng chỉ có bố mới cùng con trai đào cát thành những hồ rộng và dẫn nước biển vào đó. Cho đến tận sáng hôm sau "biển mini" của bố con mình vẫn còn trên bờ cát, khi mà mọi lâu đài cát của bọn con gái đã tan rã từ bao giờ. Và còn bao nhiêu trò chơi khác cùng với bố thú vị không kém. Đó là khi bố cho con trai khám phá tủ đồ nghề của mình, với những kìm, búa, đục, cưa. Đóng một cây đinh thật là khó, xiết một con ốc xe đạp cũng chẳng dễ dàng gì. Nhưng với bố, tất cả những điều ấy là một trò chơi thú vị. Bố có thể làm tất cả. Mẹ đã từng nói như thế. Và con trai cũng sẽ giống bố, có thể làm tất cả. Bố dạy con trai cắn răng không khóc khi trầy da chảy máu trong trò chơi. Bố dạy con trai mắm môi đứng dậy khi lỡ vấp té. Bố dạy con trai tự giải quyết mọi khó khăn của mình, đừng méc mẹ, méc bà mỗi khi có chút chuyện nào đó xảy ra. Đừng dại mà làm nũng với bố, bố sẽ không bối rối, sẽ không vội vã hôn hít và đút kẹo cho đâu. Và nếu con trai làm gì đó sai trái, bố sẽ nghiêm khắc trừng phạt, nhưng luôn giải thích vì sao bố trừng phạt con như thế. Chính vì tất cả những điều đó, con trai của bố cần bố biết chừng nào, để con ước mình trở thành một người đàn ông thực thụ, như là bố! Theo PNOL |