Năm nay con trai chúng tôi đã bốn tuổi. Tôi muốn cho cháu đi mẫu giáo cho vui bạn vui bè, nhưng chồng tôi thì không muốn. Anh ấy nói rằng đi mẫu giáo sao tốt bằng việc thuê một người trông coi cháu. Anh ấy còn nói rằng, có cháu đi mẫu giáo bị bạn cào cấu xước mặt, có cháu bị lây bệnh từ bạn khác. Đặc biệt nếu cháu đi mẫu giáo, cháu sẽ phải ăn uống bình dân như các bạn khác, khó có điều kiện bồi dưỡng riêng, nên không thể khoẻ mạnh được. Chỉ có vậy mà hai vợ chồng tôi cứ tranh cãi mãi, chưa quyết định có nên cho cháu đi mẫu giáo hay thuê người trông. Tôi rất mong quý báo góp ý cho gia đình tôi nên quyết định thế nào! Lợi ích của việc đi mẫu giáo đối với sự phát triển tâm lý và nhân cách của trẻ không ai có thể chối cãi được. Sự phát triển của trẻ thơ bắt đầu bằng việc mô phỏng, bắt chước, mà đối tượng để bắt chước không ai tốt hơn là chính các bạn cùng trang lứa. Đi mẫu giáo là tạo cho con cơ hội giao lưu với bạn bè, học hỏi lẫn nhau. Đây là hình thức "giáo dục đồng đẳng", nghĩa là lấy trẻ dạy trẻ. Chính trong sinh hoạt tập thể, trẻ con bắt đầu được giải thoát khỏi cái tôi cá nhân, hoà nhập với cái tôi lớn hơn, học được cách ứng xử, đối đãi với người khác, học cách sống hợp tác, nhường nhịn, bình đẳng và kiềm chế bản thân. Những phẩm chất này rất cần cho cháu sau này trở thành một người phát triển lành mạnh về thân thể và tâm lý. Đưa con đi mẫu giáo chính cũng là một cách cho cháu sống với tuổi thơ của mình. Nhiều gia đình vì lý do này hay lý do khác phải để con ở nhà với ông bà, hay người giúp việc, cháu chỉ học được cách ăn nói, ứng xử của người lớn. Chính vì vậy cháu có thể lầm lì như một ông già, ăn nói như một "cụ non". |