Trẻ nói trống không - lỗi do người lớn Anh Lân (Trương Định - Hà Nội) gọi điện xuống nhà chị gái, gặp đứa cháu 4 tuổi liền bảo: Cháu gái không nói gì, quay ra gọi: Chị Hà (Văn Quán - Hà Đông) suốt ngày than phiền với đồng nghiệp cơ quan về chuyện cậu con trai 5 tuổi ăn nói hỗn với mẹ. Chị đi làm suốt cả ngày, cậu con trai ở nhà với bà nội. Chị và mẹ chồng lại không hợp nhau nên mẹ chồng thường nói những điều không hay về chị trước mặt cậu bé. Chị có càu nhàu chồng một vài câu, bà bảo: Cơ quan có việc đột xuất hay ở lại làm thêm giờ, chị gọi điện báo về muộn, bà thường nói: Nghe bà nói nhiều thành quen, con trai chị cũng hay bắt chước bà. Bố mẹ nói chuyện với nhau, cậu chạy lại rỉ tai bà: Nhiều lần chị Hà đã quát con không được nói như thế, mẹ chồng bênh cháu chằm chặp: Được thể, con chị lại càng không sợ mẹ, luôn sao y lại những câu của bà để nói với mẹ. Những câu chuyện trên chỉ là một số rất ít những tình huống khóc dở mếu dở khi bé bắt chước một cách máy móc lời nói của người lớn mà bé chưa hiểu được hết. Vì chưa đủ nhận thức, bé cũng không biết cách nói của mình thế là đúng hay sai. Nếu bé không được uốn nắn kịp thời, những hành động không tốt sẽ in sâu vào bé. Để bé không học theo cách nói trống không và có những lời lẽ hỗn với người trên, bố mẹ và người thân trong gia đình phải chú ý đến từng lời ăn tiếng nói của mình. Khi con bạn bắt chước những lời nói của người lớn, đừng cổ vũ hoặc quát nạt, áp đặt bé. Hãy giải thích cho bé hiểu nói như thế có đúng không, có nên không, hay phải nói như thế nào. Nếu cần thiết, bố mẹ hay người thân trong gia đình nên nhận lỗi hành vi không hay của mình để bé học tập. Để bé không tự làm hư mình, bố mẹ phải làm gương tốt cho con, tránh văng tục, nói xấu hoặc tỏ vẻ dè bỉu người khác khi có mặt bé. Bắt chước không phải là tính xấu. Đó còn là một cách hiệu quả giúp bé nhận thức sự việc và xây dựng tính cách. Hãy để bé bắt chước những điều tốt đẹp từ bố mẹ và người lớn trong gia đình.
|