Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Nuông chiều thái quá: Con khó hình thành ý thức


Mô hình một đứa con với bố mẹ và 4 ông bà nội ngoại đang trở thành phổ biến trong xã hội hiện đại. Nhưng sự quan tâm, nuông chiều một cách thái quá đã khiến những đứa trẻ này không thể lớn lên, hình thành nhân cách và luôn luôn trong vòng tay mẹ.

Và không phải người lớn nào cũng ý thức được rằng, mình đang làm hại con chứ không phải thương con.

Không hiếm những gia đình, khi sinh ra được một cậu con trai, đã dành gần như toàn bộ thời gian và sức lực để chăm chút cho "cục cưng" bé bỏng ấy, để rồi đến khi trưởng thành, phải quyết định những ngã rẽ của cuộc đời, đứa trẻ ấy không biết mình phải lựa chọn con đường nào.

Ít cha mẹ hiểu rằng sự nuông chiều thái quá sẽ làm hại con cái của chính mình

Gia đình ông Nguyễn Đình Tuấn nhà ở quận Ba Đình sinh được 2 cô con gái, các cháu đều ngoan, biết yêu thương bố mẹ và ông bà. Dù còn nhỏ nhưng cô chị đã khéo léo chăm cô em để bố mẹ có điều kiện đi làm, không phải lo nghĩ nhiều về những chuyện sinh hoạt trong gia đình.

Nhưng rồi những lời bán ra tán vào của những người cùng quê, rằng nhà ở phố mà chỉ có 2 đứa con gái, chúng đi lấy chồng biết nương tựa vào đâu. Và dù vợ ông Tuấn đã bước qua tuổi 40, cái tuổi chuyện sinh đẻ không dễ dàng gì thì ông bà cũng quyết định "đầu tư" một thằng cu.

Điều mong ước rồi cũng trở thành hiện thực khi một bé trai ra đời, kháu khỉnh và bụ bẫm, được săn sóc quan tâm không khác gì một ông vua con trong nhà. Hai cô chị lớn thì nghĩ, nó vừa là bé nhất, lại chăm sóc bố mẹ sau này nên làm theo điều nó muốn cũng là chuyện bình thường. Nhưng ngược lại với những sự chăm sóc ấy là tính tình ngày càng cáu bẳn của cậu bé và sự ngỗ ngược dường như đã xuất hiện.

Nó không hề biết nghe lời, mặc dù 2 cô chị học rất giỏi, ra sức kèm em nhưng thói quen ỷ lại đã khiến cậu không thể đỗ vào bậc THPT, bố mẹ đành đưa cậu vào trường dân lập. Rồi đàn đúm nhiều hơn, yêu cầu nhiều hơn, và nghe theo lời bạn bè, cậu ép bố mẹ cho đi du học.

Bố mẹ tưởng con đã trưởng thành, ra khỏi vòng tay bố mẹ nên mừng lắm, gấp rút để nộp hồ sơ cho con. Nhưng điều cậu quan tâm nhất trong chuyến đi này là bố mẹ đã làm thẻ ngân hàng cho con chưa, mỗi tháng chuyển vào đó bao nhiêu tiền, con có người đi theo phục vụ hay không.

Nhà ông Tuấn không phải trường hợp cá biệt, còn có những gia đình, sau khi sinh được 1 cậu con trai là dừng luôn, với lý do là "không muốn san sẻ tình cảm" với người con khác nữa. Suy nghĩ đó đã khiến đứa trẻ trở nên ích kỷ, nó không có bạn chơi chung vì khi một người khác sờ vào đồ chơi, nó đều nói của con, của con.

Những bé trai là con một, nếu gia đình nuông chiều thái quá, chúng sẽ thiếu đi tính tự lập và rất khó hình thành ý thức. PGS.TS Võ Thị Minh Chí, Trung tâm nghiên cứu tâm lý học, sinh lý lứa tuổi, Đại học Sư phạm Hà Nội cho rằng: Việc nuông chiều con cái một cách thái quá dù là trai hay gái đều dẫn đến làm hỏng con.

Những đứa trẻ được bố mẹ nuông chiều và bao bọc quá mức sẽ khiến chúng không thể hình thành ý thức, mà khi không có ý thức, đứa trẻ đó không biết sắp xếp cuộc sống của chúng, chúng trở thành những con gà công nghiệp trong chính gia đình của mình, và nếu như không có ý thức chúng cũng không thể học hành giỏi giang và đương nhiên bố mẹ không thể nhờ cậy.

Đặc biệt sự nuông chiều bé trai thái quá của một số bà mẹ thì còn nguy hiểm đến sự phát triển tâm sinh lý, đặc biệt khi con bước vào giai đoạn khủng hoảng tuổi dậy thì. Đây là giai đoạn, con trai phát triển nhanh về hình dáng, nhưng những mạch máu lưu thông trong cơ thể lại phát triển không tương xứng dẫn đến rất dễ mệt mỏi, cáu bẳn và luôn muốn bật lên tính cách phá phách. Nếu như gia đình không có sự điều chỉnh thì rất dễ làm đứa trẻ hư, thậm chí rất nhiều trẻ ngoan không vượt qua được giai đoạn này cũng trở thành những trẻ hư.

Thật khó để thay đổi quan điểm trọng nam khinh nữ cho dù xã hội đã có những tiến bộ, trẻ em gái cũng được học hành, có hiểu biết và thậm chí còn hình thành nhân cách sớm hơn so với những trẻ em trai. Song với các cách nuông chiều như nhiều gia đình hiện nay, chúng ta sẽ phải đối mặt với một thế hệ không có định hướng, không biết sắp xếp cuộc sống và ngơ ngác trước những thay đổi của cuộc sống.

Quan tâm đến con, lo lắng cho con trong từng chặng đường đi là tình cảm của người làm cha làm mẹ, nhưng để con tự tin hơn, sẵn sàng đối mặt với những khó khăn và là chỗ dựa cho bản thân khi tuổi già thì rất cần sự uốn nắn, tạo cho con thói quen tự lập hơn là cứ nâng niu chúng như những viên ngọc, và bố mẹ cũng cần biết, ngọc dù quý nhưng càng mài càng sáng hơn là cứ ấp ôm thì viên ngọc ấy ngày càng thui chột, trở lại thành đá thường mà thôi.

Theo An Ninh Thủ Đô