Vì không tiện mang con theo khi ba mẹ đi làm xa, mẹ đành gửi con lại cho ông bà, dù rất đau lòng. Mỗi lần về nhà, mẹ ước sao thời gian trôi thật chậm để có thể ở bên con nhiều hơn. Lúc nào trong trái tim mẹ cũng mang theo hình ảnh của con lúc cười, lúc khóc, lúc gọi mẹ. Mẹ luôn tự thấy có lỗi khi không cận kề để chăm sóc cho con. Nhưng tất cả vì mưu sinh con ạ... Mẹ tự nhủ, chỉ một thời gian thật ngắn nữa thôi, mẹ sẽ thu xếp công việc để được về với con. Luôn mang trong mình mặc cảm xa con nên chỉ vài câu bông đùa của họ hàng, lối xóm cũng đủ làm mẹ đau lòng và tủi thân. Những khi vui đùa với con, các cô chú hàng xóm hay ghẹo: "Mẹ bỏ bé rồi, không thương bé nữa, nên đi hoài không về" hoặc: "Chỉ có bà là thương bé thôi, vì bà chăm bé hàng ngày, còn mẹ có nuôi bé ngày nào đâu". Con phản đối ngay: "Không phải, vì ba mẹ bận đi làm, để có tiền mua sữa cho con. Mẹ vẫn về mà. Mai mốt mẹ sẽ mang con theo". Có khi con lại khóc thét lên và ôm chặt lấy mẹ: "Mẹ thương con mà, mẹ đâu có bỏ con, đúng không mẹ?". Dù mẹ biết cô chú không ác ý, chỉ trêu đùa con cho vui, nhưng những câu nói ấy cứ như vạn nhát dao đâm vào tim mẹ. Mẹ buồn chỉ sợ những câu nói ấy sẽ in sâu vào tâm hồn con, sợ con sẽ cho rằng "mẹ bỏ con, không thương con". Đôi khi, làm điều gì không đúng, mẹ lại nghe "Không chăm con nên chẳng biết gì hết, có ở gần con đâu mà biết...". Mẹ cố kìm lòng nhưng sao nước mắt cứ trào ra. Ba biết mẹ buồn nên thường an ủi: "Em ráng lên, cố một thời gian nữa thôi, mình sẽ về với con mà. Con sẽ hiểu vì sao ba mẹ lại xa con như vậy". Mẹ thường đòi ba mang con theo, ba không đồng ý. Những lúc bình tâm nhìn lại, mẹ thấy ba nói đúng, nếu mang con theo thì khi ba mẹ đi làm, ai sẽ chăm sóc con, điều kiện vật chất lại thiếu thốn, con sẽ không được đầy đủ như các bạn. Mẹ lo con còn bé quá, không gặp thường xuyên sẽ quên ba mẹ, nên tối nào mẹ cũng gọi điện trò chuyện với con. Những lúc về thăm nhà, mẹ không rời con nửa bước, để bù đắp cho con tình cảm những ngày xa mẹ. Đến lúc phải đi, mẹ đau thắt lòng khi con cứ quấn lấy chân, không cho mẹ đi, dỗ dành mãi mới dụ được con. Con rất ngoan và thương ba mẹ, lớn lên con sẽ hiểu và thông cảm cho ba mẹ. Mẹ mong rằng, những câu nói đùa vô ý sẽ không làm vẩn đục tâm hồn con. Hãy giữ mãi sự trong sáng, con nhé, vì ba mẹ rất yêu con! Theo Phunuonline |