"Mẹ ơi! Cây gòn đã gần trụi hết lá rồi, trái gòn cũng ngả màu vàng nâu rồi mẹ!". Khang giơ cánh tay tròn mũm mĩm chỉ về hướng cây gòn mẹ con mình vẫn qua lại mỗi ngày đến trường. Ừ, trái gòn giòn, khô lắm rồi đấy con! Chắc chỉ vài bữa nữa là lớp vỏ sẽ khô hết nứt bung cả ra. Sẽ có từng túm, từng chùm bông "mở mắt" nhìn ra thế giới quanh chúng. Khi vỏ trái giòn khô và nở bung, vỏ thôi không ôm ấp, nắm níu bầy hạt và bông nữa. Lớn rồi, đủ chín chắn rồi, không cho ỷ lại, không cho dựa dẫm nữa đâu! Tự lực cánh sinh đi nhé! Hạt và bông gòn đã sẵn sàng nhận "trọng trách", chờ những cơn gió để cùng bay đi muôn phương, đậu lại những mảnh đất lành, chờ ngày nhú những lá mầm bé xinh trong nắng ấm, nhiều cây gòn con sẽ được lớn lên. Thích thật! Khang có thấy những hạt gòn thật là dũng cảm không? Chúng biết sống tự lập, không sợ hãi trước những thay đổi của hoàn cảnh sống. Khi đủ sức, đủ khôn lớn, chúng không bám víu cha mẹ nữa, tự tin bước vào đời. Ut's Mum - Theo Phunuonline
|