Đứa trẻ, ngay từ lúc mới lọt lòng, hiện nay không ít bé không được mẹ cho bú, nhất là với những gia đình giàu có, sành điệu, mặc dù biết sữa mẹ là thức ăn dinh dưỡng tuyệt vời nhất, nhưng vì muốn giữ bộ ngực đẹp, có những bà mẹ chọn cách không cho con bú. Thế là đứa bé được nuôi lớn bởi sữa nước, sữa bột và các thứ xương hầm, thịt xay khá đầy đủ qua sự âu yếm của "ôsin".
Có lần người viết bài hỏi một cháu bé 18 tháng tuổi: - Cháu con ai? - Cháu con bác Mận! (bác Mận là người giúp việc trong nhà này) người nghe vô tình thì cười vì trẻ con còn dại, nhưng người có suy nghĩ thì thấy đau xót. Bố mẹ của đứa trẻ này vô tình đã "mất" con ngay chính trong gia đình mình! Lớn lên, đến tuổi học đường, khi vào tiểu học hoặc trung học cơ sở, nhiều gia đình cảm thấy "may mắn" khi con học bán trú và nhất là sau buổi học chiều ở trường lại theo về nhà cô giáo ăn cơm tối và học ở đó đến 8h30 tối, bố mẹ mới đón về. Bố mẹ yên tâm có chỗ gửi gắm tin cậy như vậy. Nhưng họ quên mất rằng, các cô giáo cũng đã xoay như chong chóng suốt ngày ở trường, đến con cô cũng chưa chắc được quan tâm đúng mức thì cô còn công sức đâu mà lo cho con người khác để mà uốn nắn, giáo dục chu đáo được. Những đứa trẻ bị "giam" khá lâu như vậy mỗi ngày, sẽ có hai loại tính cách, hoặc e dè, nhút nhát kém tự tin và luôn luôn phụ thuộc vào người khác hoặc ngổ ngáo, phá phách không chấp nhận tất cả, luôn luôn tìm cách làm ngược lại những yêu cầu của người lớn. Vì tâm lý, tính cách tự hình thành, tự tìm hiểu cuộc sống của chúng luôn cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình, không dám tự tin thổ lộ ý nghĩ, tình cảm cá nhân do đó dẫn đến những sai lầm khó khắc phục. Vì không được tự do "cởi mở" với chính bố mẹ mình nên dễ dẫn đến "cái xảy nảy thành cái ung".
|