Thằng bé lớp 1 đi học về mếu máo: - Không biết đâu, bắt đền mẹ đó! Con không có cứng đầu, tại mẹ mà cô giáo nói con là "đồ cứng đầu" kìa! - Sao con cứng đầu chi cho cô mắng? - Thì tiền "hũ gạo tình thương" đó, bạn nào cũng đóng hết rồi, chỉ còn con với ba bạn nữa chưa đóng nên bị cô mắng, bị bắt lên bảng khoanh tay nữa! - ??? - Cô còn nói, cả năm học, tiền "kế hoạch nhỏ", tiền "áo lụa tặng bà", tiền "manh áo giúp bạn nghèo", tiền "thu gom giấy vụn tu sửa mộ anh Kim Đồng" đều đóng góp được, nay còn tiền "hũ gạo tình thương" sao lại không đóng cho rồi? Ảnh: Corbis À, ra thế. Nguyên nhân con tôi cứng đầu là vì... không đóng tiền. Hú hồn! Mà cũng lạ quá, thay vì bảo học sinh đóng những khoản tiền "ngoài danh sách" ấy, giáo viên chịu khó ghi một mẩu giấy nho nhỏ gửi về phụ huynh, thì nhất định mọi việc sẽ nhanh, gọn thôi. Chứ học sinh đâu có làm ra tiền để chủ động quyết định bao giờ đóng cho cô. Sao cô lại nỡ áp dụng kiểu giáo dục lạ đời như thế? Đáng nói hơn, số tiền ấy được lý giải là đóng cho "hũ gạo tình thương", nhưng không biết thương ai và thương kiểu gì khi mà những đứa trẻ có công đóng góp ấy lại là người không nhận được tình thương trước nhất. Các khoản đóng góp li ti theo kiểu "trả góp" cho nhà trường thật là phi lý. Thà nhà trường cứ nói ngay từ đầu năm học để phụ huynh đóng "một cục" cho xong, chứ việc chi mà phải mất công vài tuần lại nêu một lý do để thu tiền như thế. "Sốc" nhất là gom giấy vụn để bán lấy tiền tu sửa... mộ anh Kim Đồng! Nhưng giấy gom lại nào có vụn, phụ huynh phải đi mua giấy giá 3.000đ - 3.500đ/kg từ các chợ, vựa ve chai, về nộp cho nhà trường, nhà trường bán lại vựa ve chai với giá 1.500đ - 2.000đ/kg. Lãng phí không? Ngại gì mà không bảo nộp tiền cho rồi! Thùy Trang (Tây Ninh) |