Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Vẫn yêu, dù các con là con gái


Có những niềm hạnh phúc mà đôi khi người ta không thể giải thích được thật rõ ràng, chỉ có sự trải nghiệm của chính bản thân mới là sự cảm nhận thật nhất. Và mẹ đã cảm nhận được niềm hạnh phúc đó từ "Chôm Chôm" và "Ốc Tiêu"- hai con gái song sinh của mẹ.

Khi phát hiện mình mang thai cũng là lúc mẹ biết được mình sắp có hai em bé một lúc, bố mẹ vui lắm. Mang trong lòng một ước muốn rất châu Á, mình sẽ có hai cậu quý tử - được như vậy mẹ sẽ không sinh thêm em bé nữa. Hồi hộp nhất là ngày siêu âm, bác sĩ báo "Đứa thứ nhất con gái", tim mẹ như ngừng đập vì hồi hộp, vẫn mong chờ một phép lạ để mẹ chỉ làm nghĩa vụ một lần thôi. "Đứa thứ nhì cũng gái luôn". Sao bỗng dưng lại buồn thế này nhỉ?!

Rồi cũng đến ngày hai đứa chui ra, bác sĩ chẩn đoán em bé to quá, nếu sinh thường sợ bé thứ nhì sẽ bị ngộp. Thôi thì mổ vậy chứ mẹ vẫn thích cái cảm giác được sinh thường để biết thế nào là đau đẻ vì mẹ cũng lì lắm. Nhưng cũng thú vị thật, chỉ bị gây tê thôi nên bác sĩ làm gì mẹ đều biết hết. Khi bác sĩ lấy bé chị rồi bé em ra khỏi bụng mẹ, sau vài tiếng khóc oe oe là mẹ đã được bác sĩ cho nhìn mặt hai con gái rồi, tự nhiên nước mắt trào ra, lần đầu tiên mẹ trải nghiệm cảm giác "khóc vì hạnh phúc". Sau này bố mới thú nhận sau mấy tiếng đồng hồ chăm sóc ở phòng riêng, em bé được các cô y tá giao lại cho người nhà, cảm giác đầu tiên của bố khi nhìn thấy hai con là "sướng" và... cũng "rơi lệ". Tình mẫu tử thật lạ...

Không biết các bà mẹ khác như thế nào chứ từ khi làm mẹ, mẹ cảm thấy mình khỏe hẳn ra, không đau vặt, có thể một phần vì ý thức được mình phải cố gắng nhiều hơn bình thường để lo cho hai con được trọn vẹn. Thời gian trôi qua, các con dần lớn, tự nhiên hôm nay mẹ bị trúng gió, mẹ bắt đầu lo, không biết hai con gái của mẹ có biết tự xoay sở không? Thật bất ngờ, các con bỗng ngoan hơn mọi ngày và cũng chững chạc hơn. Các con cứ tíu tít "Mẹ ơi! Mẹ hết nhức đầu chưa? Để con bắt gió cho mẹ nha". "Sụyt, im lặng kẻo mẹ mệt". "Con không đi chơi đâu, con ở đây chơi với mẹ kẻo mẹ buồn". Mấy bàn tay nhỏ xíu mân mê trán mẹ, "vò đầu" mẹ, đấm lưng mẹ... Tự nhiên mẹ cảm thấy mình hạnh phúc quá. Lần thứ nhì mẹ lại "khóc vì hạnh phúc" nhưng lỡ làm các con bối rối mất rồi. "Sao mẹ khóc, thôi mẹ đừng khóc nữa nha, con cho mẹ ôm thỏ của con nè". Ôi các con của mẹ dễ thương vô cùng! Những câu nói vô tư, còn chút ngọng nghịu của lứa tuổi lên ba đủ để mẹ cảm nhận được tình yêu thật tuyệt vời. Đôi khi chỉ là một lời nói giản đơn, chẳng cần suy nghĩ, chẳng hề trau chuốt nhưng "thật" đến lạ lùng.

Cám ơn cuộc đời đã cho mẹ có các con. Mấy hôm nay thấy hàng xóm có em bé, các con cũng bắt chước đòi mẹ kiếm em bé cho con. Mẹ cũng từng muốn vậy nhưng có lẽ không phải là bây giờ, để mẹ có thể dành trọn vẹn tình thương cho hai con gà con của mẹ.

DOREMON

 Theo VNE