Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Nhà có thêm con nít


Bạn bè - Ảnh: M.N
Ở nhà có ông bà ngoại già nua, có ba mẹ thuộc lứa tuổi trung niên, có anh chị em đã trưởng thành từ lâu lắc. Bởi vậy, nhà như có thêm luồng gió mới với đứa cháu nhỏ hai tuổi rưỡi - lứa tuổi "bắt chước như con khỉ" theo cách nói yêu của ông bà cố thằng nhóc.

1. Thằng nhóc đứng im lặng ngoài sân, vẻ mặt nghiêm nghị như thể nó đang cân nhắc điều gì ghê lắm. Mặc dù vẫn thường xuyên được về thăm nhà nội, nhưng mỗi lần về mọi thứ đối với nó dường như bắt đầu lại từ đầu. Nó nhìn chăm chú con chó nhỏ chưa đầy tuổi, con chó cũng không chịu kém - ngó cậu chủ bé tí chằm chằm, mũi khụt khịt. Nhìn "thi" một hồi, thằng nhóc thua cuộc, bắt đầu chảy nước mắt. Tức thì, bà nội của nó hiện ra với câu hỏi quen thuộc của Bụt trong cổ tích: "Làm sao con khóc?". Thằng nhóc mếu máo chỉ tay vào thủ phạm, "thông dịch" tiếng khụt khịt của con chó như vầy: "Nó chửi con".

Một giờ sau, khi cả nhà ai mải làm việc nấy, để thằng nhóc tự do chạy chơi ngoài sân thì cô ba của nó tình cờ chứng kiến một chuyện như vầy: Con chó thủng thỉnh đi đằng trước, chốc chốc quay lại lúc lắc cái đầu, mũi vẫn khụt khịt. Thằng nhóc đi đằng sau, liên hồi giơ cái giò ngắn ngủn ra, ý đồ rõ rệt muốn đá đít con chó nhưng chỉ toàn đá vào không khí. Nó hăm dọa, giọng nhỏ nhưng rõ ràng: "Tao đá mày một cái bây giờ".

2. Thằng nhóc vừa cởi áo tuột quần, vừa khoái chí hét vang. Nó được phép của mẹ và cô, ra ngoài sàn đứng tắm ngay lu nước. Trời nắng, nước ấm, tắm ở đây với nấu nước tắm trong nhà tắm không khác gì nhau. Trần như nhộng đứng cạnh lu, trong lúc đợi xối gáo nước đầu tiên, nó hào hứng khen: "Trời mát quá". Rồi gáo nước thứ nhất, thứ hai, thứ ba, đột nhiên trời bắt đầu nổi gió. Đột nhiên bị lạnh, thằng nhóc tức tối gào lên: "Ông trời ơi, đừng quạt nữa, để im cho con tắm!". Mẹ nó bị bất ngờ, cười rớt luôn ca nước xuống sàn cái bộp. Hai mẹ con lật đật chà, dội, lau... rồi mặc áo quần cho nó nhanh như chớp.

3. Thằng nhóc rất chịu khó quan sát. Song cho dù nó biết tỏng người khác đang làm gì rồi, nó vẫn tỉnh khô hỏi: "Ông nội (hoặc bà nội, ba, mẹ, cô, chú...) đang làm gì vậy?". Nó tò tò theo đuôi hết người nọ đến người kia, đôi khi chỉ để hỏi câu đó. Trả lời rồi, nó gật rồi, luẩn quẩn một lát nó hỏi lại y chang. Biết cái tật dai nhách của cháu, cô Ba bực, vừa mở máy vi tính là đóng cửa phòng lại ngay. Nhưng không kịp, thằng nhóc thấy rồi, xoay nắm cửa bước vào luôn. Nó nghiêng ngó cái hình trên màn hình máy tính, trên đó có tấm hình nền chụp theo kiểu từ trên xuống một tô bún thang ngon đáo để. Nhìn chán, thằng nhóc quay sang cô Ba, góp ý: "Coi chừng nó đổ". Ngớ người ra một lúc, cô nó tủm tỉm giải thích: "Hình chụp nên không đổ, con đừng lo". Thằng nhóc gật đầu, gương mặt thông minh tỏ ra yên tâm tuyệt đối. Rồi nó thỏ thẻ xin: "Sớt cho con một chén".

Ông bà cố của thằng nhóc kết luận rằng, con nít tuy hay bắt chước, nhưng "tự sáng tạo" cũng nhiều. Kết luận xem ra đơn giản, nhưng cũng phải đợi có cháu cố mới nhận ra, bà chép miệng.

Mai Nguyên - Theo Thanh Niên