Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Đứa trẻ mang những "căn bệnh"


Bệnh - nó bị bệnh từ rất lâu rồi và cho đến giờ thật sự nó vẫn chưa khỏi. Bệnh của nó nghe tuy đơn giản nhưng lại rất hiểm nghèo, chỉ cần chậm 1giây là cái chết cận kề bên cạnh nó. Đó chính là bệnh tim, khi nó sinh ra thì mẹ nó không được bế nó và nó phải được nuôi trong lồng kính giống như những đứa trẻ yếu ớt, có bệnh khác.

Thoạt đầu bố mẹ nó vẫn chưa hiểu rõ tại sao nó phải được nuôi trong lồng kính và đến khi bác sĩ nói rằng nó bị bệnh tim thì cả nhà mới ngỡ ngàng. Vậy là khi vừa đẻ ra nó đã mắc 1 căn bệnh quái ác, 1 căn bệnh có lẽ là nặng nhất trong các loại bệnh tim đó là "Tứ trứng Falo" hay gọi đơn giản hơn nữa là Falo 4. Nó sống lay lắt qua từng ngày từng ngày với căn bệnh đó trong vòng hơn 5 năm.

Lúc nó 1 tuổi bố mẹ nó mang nó đi khám thì người ta nói nó chỉ có thể sống đến tuổi thứ 5 mà thôi. Nghe điều này bố mẹ nó thất vọng lắm nhưng vẫn cố gắng nuôi nó. Mỗi khi nó chơi đùa thì môi nó thâm lại tay nó tím đen và thật sự rằng nó chỉ đi được tầm 10 bước là nó bắt đầu ngồi thở. Nó cứ sống vậy cho đến khi nó vào học lớp 1 và ba mẹ nó đã tìm được 1 người phẫu thuật căn bệnh của nó để nó có thể sống tốt hơn. Và vào 1 ngày cuối thu nó lên bàn mổ khi nó mới 6 tuổi (thật sự là 7 tuổi vì thấy nó yếu quá nên bố mẹ nó không muốn cho nó đi học sớm hơn).

Ca phẫu thuật thành công ngoài sự mong đợi của người nhà nó, môi nó không còn thâm đen như trước nữa, da của nó cũng đỡ xanh hơn ngày xưa thế nhưng nó vẫn không thể khỏi bệnh được. Nó sống với cha mẹ cho đến khi nó vào lớp 2. Vào 1 đêm được coi là định mệnh, ba mẹ nó cãi nhau và quyết đinh ly dị mà không nghĩ đến 1 đứa con bệnh tật như nó. Và bắt đầu từ đó nó mang thêm 1 căn bệnh nữa là bệnh nội tâm. Nó sống với ba nó nhưng dường như không được ba của nó quan tâm kĩ càng cho lắm. Nó sống với ba nó đến khi nó học lớp 7 thì mẹ nó quay trở về nói với ba nó rằng muốn cho nó phẫu thuật lại 1 lần nữa và lần này họ mang nó vào trong Nam để xử lý cái triệt để cái bệnh của nó.

Ca phẫu thuật thành công thì bắt đầu từ ngày đó mỗi lần nó gần mẹ hay gần ba nó thì nó đều được nghe 1 trong 2 người nói những điều không hay lắm về người kia. Và đến năm nó học lớp 8 thì nhà nó chuyển nhà. Nó về sống ở căn nhà mới với ba nó và nó hy vọng rằng ba nó sẽ chăm sóc cho nó nhiều hơn, thế nhưng nó đã lầm. Về nhà mới ba nó hầu như không hỏi xem nó cần gì không hay là muốn gì. Khi nó ốm nó ngồi trong nhà nhìn ra ngoài đường, nó thấy chạnh lòng vì nó nhìn thấy rất nhiều người đi chơi cùng con cái 1 cách vui vẻ. Dường như ba nó là 1 người vô tâm khi đã bỏ đói nó để đi ăn cùng với 1 người phụ nữ khác mà ba nó quen đã từ rất lâu rồi.

Nếu là 1-2 lần thì nó không nói làm gì thế nhưng sự việc này diễn ra rất nhiều lần trong 1 thời gian rất dài. Mỗi lần như vậy trong đêm ngủ nó lại nghĩ và mỗi lần như vậy nó lại khóc, đã rất nhiều đêm nó khóc ướt cả cái gối mà ba nó vẫn không hề hay biết.Và cho đến khi ông nó mất, nó lại chuyển về căn nhà cũ để ở với bác nó. Còn ba nó thì ở hẳn tại công ty.

Trong khoảng thời gian này thì mẹ nó cũng thỉnh thoảng về VN mang lại cho nó những thứ tình cảm gọi là vật chất. Khi mẹ nó không ở VN thì ba nó cũng rất ít khi về nhà. Có 1 lần ba nó về nhà đúng lúc nó ốm, ba nó chỉ hỏi nó 1 câu là "mày ăn gì chưa?" và sau đó bỏ đi luôn. Nó sống trong ngôi nhà cũ với những vật chất tầm thường, mỗi lần nó đi về xung quanh 4 bức tường với căn phòng chỉ có 1 mình nó và nó đã tự hỏi "Hạnh phúc gia đình là gì?" và "tìm được Hạnh phúc gia đình ở nơi đâu?". Mỗi lần như thế nó lại khóc, nó đã khóc rất nhiều lần.

Đã rất nhiều lần nó tìm những người bạn để tâm sự và những người bạn nó quen đã hứa với nó là sẽ làm tất cả để cho nó tìm lại niềm vui vậy nhưng do những xô bồ của cuộc sống mà đã rất nhiều người bạn của nó đã quên mất lời hứa xưa và cũng quên nó là ai. Mỗi lần như vậy lòng nó lại quặn đau. Những giọt nước mắt chảy trong tim nó dường như không bao giờ ngừng được.Và cho đến nay trong lòng nó mang 2 căn bệnh đó là bệnh tim mặc dù nó đã được chữa trị triệt để nhưng thi thoảng vẫn hoành hành nó và căn bệnh nội tâm - một căn bệnh dường như không thể chữa trị nổi.

Cho đến giờ ước muốn duy nhất của nó là hy vọng nó sẽ tìm được 1 người bạn thật đúng nghĩa, 1 chỗ dựa tinh thần cho nó. Ước mơ của nó xem ra rất nhỏ nhoi nhưng rất khó thực hiện và căn bệnh về nội tâm của nó xem ra không thể khỏi được

Theo tin247.com