Ngày xưa, có một ông phú hộ sinh được 4 người con trai. Khi biết mình sắp chết, ông gọi cả 4 người con đến rồi dặn dò các con phải yêu thương nhau; và chia gia tài của cha làm 4 phần đều nhau. Bốn người con hứa tuân lời cha trối lại, tuy nhiên, khi vừa chôn cất cha xong thì cả 3 người con đầu dành hết phần gia tài chỉ để lại cho đứa em út một mảnh đất khô cằn. Người em út rất buồn. Do nó vừa thương nhớ cha, vừa buồn trước sự đối xử tệ bạc của các anh; nên đành ngồi khóc một mình trước mảnh đất khô cằn. Bỗng nhiên, một bà Tiên từ mặt ao gần đó hiện lên trước mặt người em và bảo: Này con, thôi đừng khóc nữa. Khoảng đất này của con là cả một kho tàng, mà chưa ai biết đấy thôi. Kho tàng này có chứa rất nhiều hạt mầm của một loại hoa quý vô giá. Mỗi năm, cứ đến mùa Xuân, thì loài hoa ấy sẽ đâm chồi nẩy lộc, nở từng hàng chi chít trên đất này. Con hãy hái hoa, và đem bán. Chẳng bao lâu cuộc sống con sẽ thay đổi. Mọi người đã thi nhau đến mua hoa Thuỷ Tiên hiếm quý, với giá khá cao. Nhờ thế chẳng bao lâu, người em đã trở nên giầu có nhờ kinh doanh loại hoa lạ này vào mỗi độ năm Tết về. Và cũng vì việc đã khiến cho người ta tin rằng hoa Thuỷ Tiên mang lại tài lộc và thịnh vượng. Vì vậy, mỗi dịp Tết đến, chơi hoa thuỷ tiên trở thành một tục lệ đón Xuân. Những ngày cuối năm, Thuỷ Tiên được chăm sóc để hoa nở đúng Giao Thừa, hy vọng mang đến tài lộc sung túc và may mắn trong năm mới. Theo webtretho
|