Nhớ lại ngày con gái biết ngồi vững, ba hì hụi lắp thêm cái yên nhỏ trên xe máy để con ngồi. Và con cũng nhanh chóng “xác lập chủ quyền” của mình ngay trên “vùng lãnh thổ” nhỏ xíu ấy. Mỗi lần ba kêu đi chơi là con chạy ngay ra trước để leo lên “ngai” của mình, không ai được phép ngồi vào đó, ba mẹ cũng không được để đồ vật gì trên đó luôn... Mấy bác đồng nghiệp của ba cứ cười cười chế nhạo: “Nhìn cái xe có “rơ-moóc” kiểu đó là biết ngay chủ nó lu bu, lụm cụm cỡ nào rồi! Điệu này thì còn lâu mới rủ nó đi nhậu nhẹt gì được!”. Ba cũng cười cười. Ba luôn nhớ cảm giác mừng vui hớn hở của con khi nhận ra ba, ngay khi chiếc xe gắn yên em bé mới vừa ghé tới trường. Và như thường lệ, con lại nhón leo lên chỗ ngồi quen thuộc của mình. Rồi suốt đường về, lại bi bô, chỉ trỏ những gì nhìn thấy phía trước, còn bình luận với một giọng điệu ngây thơ, đáng yêu vô cùng. Yên em bé là nơi con gái có thể ngả ngửa người ra, gác hai chân lên tay lái xe của ba mà thư giãn một cách thoải mái. Yên em bé là nơi con tựa mình và ngủ ngon lành trên đường về. Yên em bé cũng là nơi bình yên trên xe ba để đưa con đi học, đón con về trong những quãng thời gian con theo học từ nhà trẻ này đến trường mầm non khác. Giờ con được 2 tuổi rưỡi rồi. Cái yên em bé có vẻ hơi chật chội khi con xoay người, nhưng vẫn còn là bạn đồng hành của ba con mình một khoảng thời gian nữa. Rồi nó cũng sẽ như những chiếc nệm nhỏ, mùng nhỏ... của con. Cùng chia tay một khoảng thời gian nho nhỏ của con để con lại đón chào những đồ vật mới phù hợp với lứa tuổi mới. Ba tin chắc một điều, con mãi nhớ rõ hình ảnh này. Để rồi khi ba chở con đi ngoài đường, con sẽ hào hứng chỉ tay cho ba thấy và kêu lên: “Xe kia cũng có yên em bé kìa, ba ơi!”... Và mọi người, nếu ra đường, gặp chiếc xe máy nào có gắn cái yên em bé phía trước thì đừng buông tiếng cười nhé! Vì đó là dấu hiệu rõ ràng nhất để nhận biết rằng xung quanh người đàn ông ấy lúc nào cũng lấp lánh hình ảnh của một thiên thần nhỏ rất tuyệt vời! Theo NLD |