Giật mình khi nghe lời con trẻ
Bé Tin và bé Bo là hai đứa trẻ hàng xóm của tôi. Thú thật, cuộc sống tất bật, vội vàng hằng ngày làm cho tôi không còn thời gian nghĩ gì đến mọi người chung quanh. Tôi bị cuốn vào công việc ở cơ quan và lo cho hai đứa con của mình là đã mệt đứt hơi. Thế mà trưa nay, bé Tin, bé Bo đã làm tôi giật mình bởi sự hồn nhiên của chúng rất đáng cho người lớn suy nghĩ. Trưa chủ nhật, khi cả nhà tôi chuẩn bị nghỉ trưa thì Tin và Bo (cùng học lớp ba) đứng dán mắt vào hàng rào nhà tôi. Ban đầu hai đứa còn e dè, nhưng sau bé Tin gọi tôi và hỏi: - Cu Bin ngủ chưa cô, cô cho tụi con vào nhà chơi với Bin được hôn? - Được chứ. Tôi mở rộng cửa và lấy làm lạ sao hai đứa trẻ này hôm nay có hứng thú chơi với cu Bin 4 tuổi nhà tôi, một đứa trẻ không cùng lứa tuổi. Tôi soạn đồ chơi cho mấy đứa trẻ, "thưởng" cho cu Bin một lần bỏ giấc ngủ trưa để chơi với anh chị hàng xóm. Thằng bé có vẻ rất vui khi được anh chị sai việc, chạy lăng xăng hết làm cái này đến làm cái khác. Tôi bảo cả ba đứa đừng làm ồn quá để cô còn dỗ thằng Út mới tám tháng ngủ trưa. Và trong lúc tôi nằm nghỉ thì “chuyện trẻ con” của ba đứa làm tôi… tỉnh luôn. Sau khi chơi đồ chơi một hồi, cu Tin, bé Bo rủ nhau chơi trò làm ba mẹ và thằng Bin nhà tôi tất nhiên làm con. Bé Bo nói liên hồi một câu mẹ thế này, hai câu mẹ thế kia. Nó hỏi cu Bin: “Con thích gì mẹ mua cho nè?”. Cu Tin thì: “Ba sẽ chở con đi chơi công viên nhé!”. Câu chuyện đang cao trào thì bé Bo tự nhiên thở dài: “Giá mà mẹ mình về và hỏi mình câu này”. Cu Tin cũng buồn buồn: “Thì mình cũng xạo vậy thôi chứ có ba đâu mà cho đi công viên”. Thấy bé Bo tự nhiên buồn buồn nên cu Tin nói: “Thôi, mình phải làm đủ cả ba mẹ cho Bin nhé. Đừng để nó thiếu ba hay mẹ như tụi mình. Nè Bin, có điện thoại của bạn con nè…”. Rồi nó lại liến thoắng nói đủ thứ chuyện, chắc bởi sợ bé Bo buồn. Ba của cu Tin bỏ nó cho mẹ và bà ngoại, đi lấy người khác khi nó mới hơn tuổi. Mẹ của bé Bo cũng lấy chồng sau khi ly dị với ba nó. Hiện tại Bo sống với bà nội. Đó là hoàn cảnh của hai đứa trẻ mà lâu nay người lớn trong xóm tôi thường tám với nhau. Đó cũng là nỗi đau của chúng mà lâu nay tôi đâu có để ý, cứ nghĩ cuộc sống của chúng cũng bình thường. Và tự nhiên một buổi trưa chủ nhật hai đứa bé làm cho tôi thấy mình hạnh phúc biết bao, thấy con đủ đầy biết bao khi chúng có cả ba và mẹ. Tự nhiên nhắc mình cố gắng "phải làm đủ cả ba và mẹ”. Thế mới biết, lời con trẻ cần lắm sự lắng nghe của người lớn! ( Theo VnExpress ) |